Thứ Bảy, 2 tháng 1, 2010

Ông thầy pháp!



Những đêm trời mưa giông ở vùng quê tối tăm, đi đâu phải nhờ đom đóm soi đường. Trẻ em thường bắt đom đóm bỏ vào chai, lấy ánh sáng lập lòe đó mà chơi. Đi chơi đêm, một đám con nít tụ lại, có đứa đốt nhang, có đứa cầm đom đóm. Nhưng chơi với đom đóm thì sợ ma giống như sợ ma trơi ở bãi sông vậy.
Tôi nhớ cái trò vui nhất thời trẻ là trò đi đánh ma. Khi người lớn hay thầy pháp trong xóm bảo chạy vào vườn tược buổi tối trời đi bắt ma thì lũ con nít hớn hở, vừa tỏ bộ dạng ta đây gan góc anh hùng. Chúng nghe lời thầy pháp bẻ lấy nhánh dâu làm roi. Cây dâu tằm ăn từ xưa vẫn được coi là trừ tà. Người nhà quê mỗi lần đi đêm thường bẻ nhánh dâu cầm theo, vừa đi vừa quất vào các bờ bụi rậm hai bên đường để đuổi ma quỷ hiện hình trêu ghẹo bắt bớ. Con nít từng đàn chạy theo ông thầy pháp đánh bắt ma quỷ vào các vùng tối tăm rậm rạp sâu trong ruộng vườn hồ ao tối mịt. Vừa chạy vừa la hét, vừa dùng roi quất tứ tung, có đứa sợ ma ở phía sau nên đánh roi ngược cả sau lưng.
Ông thầy pháp thì tay bắt ấn Lỗ Ban chạy đằng trước, miệng đọc luôn câu : « Án Ma Ni Bác Rỵ Hồng… Úm Lam ! Úm Lam ! » Thật ra câu này là thần chú của Mật Tông : « Hom Ma Ni Bat Mê Hom, Prum ». Có khi ông đọc cả câu :
Sắc tứ tung ngũ hoành
Ngô kim xuất hành
Cấp cấp như luật lịnh
Đến một chỗ, ông đứng lại đọc đi đọc lại câu chú, vừa bậm đầu ngón chân cái, vừa vẽ bóng xuống đất bốn lần xổ từ trên xuống, năm lần xổ ngang, ấn đầu ngón cái thật mạnh ở giữa chữ bùa Tứ Tung Ngũ Hoành đó thật lâu.
Lũ trẻ chạy nhào tới bu quanh thầy pháp hỏi :
- Thầy ơi sao ngừng lại không đi bắt ma nữa ?
Đứa khác la lớn chộn rộn:
- Ở đằng trước trong lùm chuối có ma đó.
Ông thầy pháp nạt :
- Đừng nói, im đi nó nghe tiếng thì bắt luôn cả mình đó.
Tụi con nít nín thinh, cầm roi dâu quất sàn sạt quanh mình. Lát sau, thầy pháp nói:
- Xong rồi.
- Ở đâu hả ông ?
- Ở đây… có quỷ !
Con nít tái cả mặt, có đứa xón đái ra quần. Đứa em gái thằng Quýt bỗng nhiên ôm mặt ngồi xuống. Nó bị… tè ra đấy… Thầy pháp nói:
- Con quỷ đó to như con trâu cổ, đen thui đen thích, chắc nó là con ma trâu.
Đám nhỏ la lớn:
- Trời ơi ! Rồi nín bặt. Có đứa mọc ốc cả người .
Thầy pháp nói:
- Tao đã yếm nó tại đây mà xử tội rồi.
Ông tự hào đưa ngón chân cái bên mặt ra lo le hù mấy đứa nhỏ.
- Đây tao vẽ bùa ấn nó bằng ngón chân này, nó dẹp lép chết ngắc rồi.
Có đứa ho lên:
- Đâu đâu! Nó ở đâu!
Nó tan cả hồn lẫn phách rồi. Tụi bây con nít… làm sao mà thấy được!
Đám con nít hươi roi dâu lên vùn vụt, cùng ông thây pháp quay trở về, chúng nó hò reo say sưa như có một chiến thắng lớn!

2 nhận xét: