Thứ Tư, 30 tháng 3, 2011

giang hồ rừng!


Ga xe lửa dong ha vào 1 buổi trưa ,còi hụ inh ỏi,bao kẻ đón người thân nhốn nháo trông về phía cửa khi xe chưa dừng hẳn,họ vui mừng khi nhận ra người thân bước ra , đôi ba con buôn nhảy xuống chạy về phía toa hàng chờ bóc dở,duy có 3 thanh niên trên dưới 30 tuổi bước xuống ngơ ngác nhìn ngang dọc,họ không có người thân đón ,họ không có công việc nào phải làm nơi đây ,họ không có thân quyến nào cùng tháp tùng …và hơn nửa,họ không biết vận mệnh nào đang chờ họ…….ở đây! Ba cang là tay lớn tuổi nhất ,càm vuông ,râu rậm đầy hàm ,trán nổi đầy gân ,vai u thịt bắp , đưa tay quệt mồ hôi trên trán ,chép miệng :
< -cái đất nầy tao chưa từng hạ san , đến con ruồi ở đây còn lạ !>
người thanh niên áo tay dài ,mặt trắng xanh ,vóc dáng mảnh mai như phụ nữ, ánh mắt sắc bén ,là Đạt,tiếp lời:
<-mong là có độ nào kiếm sống qua ngày ,chờ cho bảo êm rồi về !>
người thanh niên còn lại lầm lì không nói ,chỉ xốc lại tay nải quần áo trên vai ,tay kia che mắt nheo nheo ngó tư bề ,rồi chỉ vào hướng bờ sông gần đó .
đạt nói :<-không được ! bên ấy coi bộ đèo heo thưa thớt quá ,sợ là không có chợ búa gì , ở đâu có người nhiều là ở đó có khối việc!>
ba cang nói :
<-thằng đạt mầy phải a!theo tao thì tụi mình nên đi băng qua đường rầy xe lửa tiến về phái khu thôn xóm kia ,coi bộ củng sầm uất đó ,kiếm 1 cái chổ trọ rồi rảo quanh coi có mối mang gì không ? tụi mầy thấy xích bên kia phải thôn không ?là 1 cánh rừng! khi nào có động thầy động chú thì tụi mình còn có chổ mà bôn đào !>
đạt chắc lưởi “<-đại ca nhỏ họng thôi ! tai vách mạch rừng ,thạch doan ! tuỳ ý mầy ,mầy muốn qua sông hay theo tụi tao tuỳ ý !>
thanh niên da đen tóc xoan kia là người khơ me gốc nam bộ ,ngần ngừ 1 chút rồi nói <“-ơ,ba thằng làm chung , ăn ngủ chung ,có chuyện trốn chung chứ ,tao đi với tụi bay !”>
đạt liếc mắt qua lại xem có ai để ý họ không ! nó quàng vai cặp cổ thạch doan kéo đi băng qua đường rây,miệng thì thầm:
-
…………………………..
……………………………………………
mọi người tề tựu đông đảo trước nhà ông hương cả Sang , ông cả vốn hào phóng về của cải và sức khoẻ ,vậy mà lại yếu về mặt sinh lý ,phải muộn màng lắm ông mới có 1 đứa con gái , cô Trinh năm nay 17 tuổi ,phơi phới tuổi xuân ,vậy mà đau lòng thay ,mấy hôm trước cô đi xe kéo qua thôn kế bên may áo ….mải tối mịt chưa thấy quay về ….từ ấy đến nay đà 5 ngày….ban đầu ông hương cả hốt hoảng báo lính mả tà …bung tiền ra mướn lối xóm lùng kiếm ….nhưng cô vẩn bặt tăm tích …chiếc xe lôi thì nằm chỏng gọng trên con đường đất gần khúc rừng thưa …người kéo xe thì biến mất ,củng y như cô trinh biến mất vậy !
ông hương cả vận khăn đóng áo the dài , đeo cái đồng hồ qui le pháp nhấp nhá dưới ánh nắng lọt vào hiên nhà , ông toan mở miệng bổng nghẹn ngào , đừng hắng đôi ba cái lấy giọng cho trấn tỉnh , ông chậm rải hít sâu vào ,thốt:
< -ơi,bà con cô bác ,chắc bà con củng biết chuyện nhà tui rồi ,tiền của bao nhiêu tôi không tiếc ,tôi tuyên bố ai tìm ra tông tích con trinh thì tui hậu tạ 1 tờ bộ lư ,ai cứu nó đem về cho tui ,tui cho nửa gia tài ! ai thanh niên trai tráng thì tui gả nó luôn cho ,chia gia tài cho mà làm ăn !......hu hu….nó là gia tài quí nhứt của tui !>
Bà con im lặng mủi lòng khi nhìn thấy ông hương cả sụt sùi …..bổng có người vẹt đám đông bước ra ,dỏng dạc :<-thưa ông cả ! tui có điều muốn hỏi ông cho chắc ăn !>
Đó chính là ba cang ,hắn bước ra giửa sân ,2 tay vòng cung bái ông hương cả , ông hương cả moi túi áo lấy cái kiếng đeo vào ngó kỉ hắn ,rồi hỏi :
< -hình như chú em không phải người xóm nầy ? ha? Chú em có gì muốn hỏi ? việc nhà tui hổm rày ai củng biết hêt rồi mà ?>
<- dạ thưa ông cả ,thú thật là tôi cùng mấy huynh đệ kết nghỉa từ miền bù tọt xa xôi làm nghề đốn củi ….nay muốn đổi đời nên đi lên vùng đất dong ha nầy ,sẳn đây nghe chuyện ông cả …chúng tôi không cầm lòng được ! xin ông cho tôi biết là người lạ như chúng tôi có quyền được hân hạnh tham gia lời hứa của ông không ? và nếu có xin ông cho chúng tôi được xem hình cô hai ,vì chúng tôi chưa có cái phúc thấy qua mặt cô để mà tìm kiếm !>
<-cái đó qua nói rồi ,thì củng như ai thôi ,qua không nuốt lời ,hình nó thì năm vừa rồi có đi làm giấy cho nhà đương cục ,qua có phóng lớn 1 tấm để dành ,cần thì qua cho coi đặng biết mà tìm phụ !>
<- dạ còn 1 chuyện nửa ,thưa ông cả ! là anh em tui chân ướt chân ráo đến đây , định mở chổ mần ăn ,nếu nay tham gia phục vụ ông cả thì xin ông cho tụi tui chốn ở qua ngày ,trong buồng lúa hay chái nấu cơm thợ ăn củng tốt ,thưa ông !>
<-thôi được ! nhưng xin cậu nói qua nghe tông tích mấy cậu ở đâu ra mần ăn ?>
Lúc nầy đạt mới từ sau lưng ba cang bước ra ,vòng tay thi lể :
<-kính thưa ông chủ ! anh em tôi sở dỉ trôi dạt về đây là muốn thay đổi cuộc đời ! vốn dỉ chúng tôi ở quê nhà bị hoả tai loạn lạc ,cháy tiêu trơn trọi ,nhưng chúng tôi có vốn phòng thân ,vang danh lục tỉnh là vỏ công của chúng tôi ,3 người hiệp lại thì sơn lâm thảo khấu nào củng không sợ! chúng tôi không phải người xấu ! ông chủ cứ cho người về bù tọt hỏi danh chúng tôi :-3 cang -đạt trắng –thạch doan !...là ai ai củng biết ! nhưng cái nghề vỏ lấy máu đổi cơm ,rồi cừu thù phóng hoả đốt nhà ,tay trắng bơ vơ,nay tôi đã chán !....nếu ông cả hồ nghi tôi xin phép cứ thử thách chúng tôi …..ở đây có ai bứơc ra làm phước chứng minh cho tui không ???>
đạt quay lại ngó vào đám đông ,mọi người lao nhao :
> -ừ !!! hình như đợt vỏ đài cần thơ tui có thấy mặt thằng miên đó quen quen<
> -ư! Đúng a! cái thằng có râu rặm hình như là ba cang …thắng độ ở trà vinh thì phải …..<
Đám đông bắt đầu nhận xét và bàn gà tán vịt ,tuy nhiên không ai dám bước ra chứng minh cho họ !!!
đạt thấy tình hình đã cao điểm nên đi con bài chót :
->thôi tui xin chứng minh cho bà con coi ,lời tui nói là có thiệt ! …chú hai đứng chổ kia có cái phảng làm cỏ ,làm ơn cho tui mượn chút …<..
người đàn ông kia đưa cái phảng cho đạt ,phảng là 1 miếng nhiếp xe rip người ta trui ra rèn như 1 cái mả tấu bén ngót ,có hình thù như 1 con dao cạo thật lớn ,dùng để làm cỏ vườn ,người quen tay dùng nó phạt qua 1 cái là bay ngọt cả bừng cỏ lớn như ôm tay , mấy cái phảng nầy rất dầy và cứng vì bằng thép trui lại .
đạt kéo tay ba cang ra ,nói :>-nhờ huynh làm cong miếng thép nầy cho ông cả thấy và bà con nhận ra ba cang nổi tiếng đất bù tọt !<
ba cang cười nhăn răng gật đầu ,rồi xuống mã tấn thật thấp ,2 bắp đùi gần như nằm song song trên mặt đất ,y đưa 2 tay lên bịt lổ tai thật chặt ,dang 2 cùi chỏ ra 2 bên hông ,hit mạnh thở ra vài lượt ,cuối cùng y nói nhanh :
->xin phép ông cả ! CHA.. Á.T.!<
Y chắp 2 bàn tay lại đưa cao khỏi đầu như sắp lạy phật ,rồi thật nhanh chặt xuống cái phảng kê giửa 2 bắp bùi “”” TUMMM “””!!!
Cái phảng rớt phịch xuống đất cong veo ở giửa ! bốp ! bpôp! bốp!có vài tiếng vổ tay của mấy thanh niên quá hứng !
đạt lượm cái phảng cong vòng đưa lên khỏi đầu đi qua lại trước đám đông và nói :
- >thưa bà con …huynh tui lở tay làm cong cái phảng rồi ,vậy …xin hỏi ..có ai làm phúc tay ra sửa cái nầy ngay lại như củ hôn nè ???<
thấy bà con im ru , đạt công tới :
> -thach doan đâu ? làm ơn ra đây cho anh mầy mượn cái đe gỏ tấm phảng ngay lại trả chú hai mầy mần cỏ nè !!!<
Thach doan lù đù bước ra ngơ ngác …bà con lại lao xao …..
đạt kéo doan lại gần , đè đầu y xuống thì thầm vào tai :
- >chú em mầy bi giờ niệm cái bài thần chú gì hôm nọ mà trâu lủi mầy không chết đó !!!<
-hả ! cái đó hả ! mần chi vậy ???
“-mầy cứ nghe lời anh đi là có cơm ăn chổ ở ,niệm chú đi rồi khom lưng xuống cho tao .”
thạch doan ngoan ngoản khom lưng chống 2 bàn tay lên đầu gối ,nhắm mắt lại ,miệng lâm râm ….đạt vờ lấy cái phảng phang lên lưng doan 2 lần ,tới lần 3… y nện hết sức lên lưng doan ! “” HỰ “” !!!
Cái phảng ngay lại ! tuy không hẳn ngay như củ nhưng đủ làm bà con vổ tay hí hửng vì xem sơn đông không mất tiền !
lốp bốp ! lốp bốp !..tiếg vổ liên hồi !
chú hai lúa bước ra nhận lại cái phảng ngó nghiên 1 hồi ,rồi cười nói :
-cha ! cái nầy tui phải ra thằng tư nhờ nó ghỏ lại rồi đa!còn chú có nghề gì?
đạt cười ruồi ,rồi nhanh tay chọt vào nách chú hai ,tay kia luồn vào túi áo bà ba của chú móc gói thuốc rê ra vo 1 điếu thật điệu nghệ .
-hề hề ! đó là thủ pháp điểm huyệt để xin thuốc rê ! cảm ơn chú hai nghen!
Chú hai muốn cục cựa cái tay mà nó ì ra không ghe lời chú , đạt liền thò tay bóp mạnh vào chổ khi nảy ,cái tay chú liền thỏng rơi xuống . đạt vổ vai chú !
Duy có ông cả không mấy vui trước cảnh nầy ,vì ông ra bố cáo tìm con gái ,chớ đâu kêu bà con lại coi hát sơn đông !nhưng thôi còn nước còn tát , ông cả nói :
-“giỏi! giỏi quá !mong mấy chú sớm phụ tui vô rừng tìm cho được con trinh về ! chỉ còn trong đó là chưa ai dám vô sâu mà tìm thôi !”
Ba cang ba hoa :-“dạ thưa ông ,sáng mai tụi tui no nê rồi lấy sức ,sẳn sàng xông pha vô rừng tìm cô hai về cho ông cả yên lòng !”
“ -rồi ! tốt !...mấy chú vô nhà coi hình con gái tui cho biết …sấp nhỏ đâu bây? thổi cơm rồi dọn chổ bên tá điền cho mấy cậu đây nghỉ ngơi !”
……………………..
…………………………………
3 người cơm nước no nê ,ba cang nằm vỏng đong đưa điếu thuôc trên môi ra chiều thoả mản , đạt ngồi xếp bằng xếp bằng trên đống rơm ,tay chống cằm như quân sư khổng minh ,thạch doan no cơm rồi chỏng 2 bàn chân đầy bùn đất ngáy pho pho ,ba cang cười nói “:-thằng doán nầy dể nuôi hết sức , ăn no là ngủ phè ,không có lo lắng gì hết !”
đạt liếc doan nói :-“cái gì nó củng tốt ! thiệt tình sợ cái miệng nó thôi !mà đại ca sao hứng bất tử nhảy vô nhà ông cả chi vậy ? ăn rồi làm khồn xong e là tai hoạ hết 3 thằng đó !?”
-cơ hội ngàn vàng ,mầy hổng thấy sao ? nhẹ ,1 tờ bộ lư ,hên, con gái ông cả, cộng 1nửa gia tài !!!
-anh có nghỉ là cô ấy bỏ xứ nầy đi không ?chắc gì mà mình tìm ra cổ?
-hà hà ! cô 2 thiệt là nhan sắc mỷ miều xứ nầy ! tao quyết đi cùng chân trời góc biển tìm cô ấy về làm vợ mới hả dạ !
-thằng nầy không ham sắc ,nhưng ham cái gia tài ông cả mà sống cầu an ,nhưng anh nên lo tính nước hậu mà buồm khi việc nó lở dở ,1 là không tìm ra cô 2 …và hay là cổ thác rồi củng nên …có thể tay xe kéo động lòng tà làm bậy rồi hạ thủ chôn ta trong rừng rồi !
-gì mà hạ thủ dử vậy ? đâu phải ai củng hiếu sát như mầy ?...mẹ kiếp ! nếu mầy không ra tay treo cổ thằng dủng thì bây giờ 3 đứa đã không có phiêu lưu như vầy ! hừ !
-đại ca nhỏ giọng thôi ! đừng quên ngón hắc hổ ly sơn của anh quá độc mà tắt thở nó ! nếu tui không treo nó lên như tự sát thì lính mả tà đã đi mời anh về ty rồi !
-không phải ! ngón đó tao không giết đó ! nó còn thở !mầy treo nó lên rồi đạp xuống triền nó mới chết !
-chuyện đã rồi ! anh và tui đều có phần tội !còn phần công mớ vàng lá của thằng tân trả,khi nào êm chuyện rồi về đào lên mình chia ! khổ thiệt !củng tại kêu thêm thằng doan đi cảnh giới coi chừng mà lộ tẩy !
-mầy nói gì vậy ? nó là em kết nghỉa của tao ! cứu tao nhiều độ rồi ! vụ nào hể có tao là có nó !
-nếu anh không kêu nó đi ,thì nó đâu nói ra cái vụ hôm ấy 3 thằng vô núi thành trạch ! trước sau gì sợ nhà chức trách củng lần ra mình giết thằng dủng ,chắc ăn nhất là kéo nó buồm đi để nó khỏi khai lung tung ra tụi mình !
-hình như thằng tân củng kéo vợ bỏ xứ đi trươc khi tụi mình bôn tẩu vài ngày đó ! chắc nó củng sợ!
-tui nói thiệt ! đáng sợ nhất là có của mà chết không xài được !3 cây vàng lá đó tui 1rưởi ,còn lại anh và nó chia !
-chia 3 mới đồng!mầy nói kì vậy !
-thằng doan chỉ cảnh giới ,nó không biết mình làm gì ,củng không động tay chân ,cho nó ít thôi …vả củng vì cái miệng nó mà giờ nầy 3 thằng nằm đây !
-mẹ nó ! tức là có của không dám xài ! giờ nầy đem vàng bán là mã tà tới tìm hỏi vàng đâu ra liền !thôi ráng vài tháng về đào lên bán ,nói là đi mần ăn xa đổi đời !
-ha ha ! anh bỏ ý định ở xứ nầy mản đời lấy con ông cả rồi sao ? thôi để hết 3 cây vàng đó cho tui hưởng đi !!! tui sẻ về imhơi lặng tiếng về anh tới mản đời ! anh là kẻ đứng ra nhận vụ sát thủ cho thằng tân ! anh là chủ mưu!!!
-mầy thiệt là hiểm độc ,lẻ ra tao không thèm kêu mầy ! tao muốn nhờ tay nghề mầy chận đường khi tao ruợt nó rồi điểm huyệt cho nó hết chạy ! ai dè mầy lại treo cổ nó !
-không có tui thì anh với thằng miên không xong đâu !giờ nầy nằm ấp hết rồi không chừng ra côn đảo tới mản đời !
-thôi mầy mồm mép quá ! tao không cải nửa !mầy có kế hoach gì mai vào rừng không ?
-hừ ! vô rừng tìm người là chuyện của anh bày ra ! tui thấy lở rồi ,lao vô hang cọp trú thân để tìm chổ an toàn trươc cho danh chánh ngôn thuận ! nếu vô rừng tui sẻ tìm phường đốn gổ hay hầm than gia nhập ! anh với nó cứ việc mà mơ mộng phú quí vinh hoa !
-được! mầy cứ ở rừng cho hùm tha sấu bắt luôn đi ! đừng về chia vàng !nên nhớ chỉ khi có mặt đủ 3 thằng mới đào lên !
-anh không thoát khỏi tôi đâu ! nên nhớ về nghề vỏ tui không tè ông !chỉ vì ông lớn tuổi nên tôi coi như đại ca thôi ! nên nhớ mấy trận đài ông thắng là có tay tui nhúng vào ! tui là cái bóng của ông ! nếu ông rứt bỏ cái bóng của mình, hình ông là hồn quỉ ! là xác sống ! là kẻ chết rồi !
-mẹ nó ! sao mầy rủa tao nặng quá vậy !? đạt! đừng nói chuyện ma quỉ ở đây không nên ! vong hồn thằng dủng nó theo ám suốt đời đó con !
-hừ ! nếu sợ thì đừng ham vàng !tay trót nhúng chàm hảy nói lời trăn trối !
…………….
…………………………
Ba cang có nghề vỏ đài ,tuy nhiên vẩn ngầm ớn đạt ,nghề đạt học thuộc về âm nhu hiểm độc khôn lường ,khi nhỏ đạt bơ vơ mồ côi , đựoc 1 ông thầy tàu nhặt về nuôi đi bán sơn đông , đạt khám phá ra vỏ nghệ tuyệt luân của thầy tàu là do vợ truyền lại ,thuộc hệ phái nga mi ….bà có thể phóng đủa điểm huyệt trong 3 mét …hay ngậm hòn sỏi phun trúng tam tinh làm đối phương ngất xỉu trong tic tăt!.....khi ông thầy tàu đã luống tuổi , đạt hết lòng ra sức phụng dưởng sư mẩu ….đạt đã học được nhửng tuyệt chiêu về thân pháp và điểm huyệt của nga mi ……………..một hôm mưa gió ,khi sư mẩu nhuốm bịnh , đạt ra sức chăm sóc bà và không chịu đi hát cùng ông thầy …..từ đó ông thầy tàu nghi ngờ không vui ,thái độ rất bất cập với đạt !...có hôm ông nổi giận cầm bát cơm úp vào mặt đạt , đạt thuận tay cầm đủa dùng mu bàn tay hắt chén cơm ,rồi dùng đầu đủa điểm huyệt ông ta cứng cả tay !!! ông vừa kinh ngạc vừa lo sợ ! kinh ngạc vì nghề nầy mình không chỉ sao nó biết ? sợ vì trước nay mình đánh nó chịu ,nay nó tả lại ,ngày mai còn gì nửa ???!!!
Nhân dịp đó , đạt biết rằng có ở lại củng khó bề sống nổi với người đã cưu mang mình ,nên co giò chạy thẳng ra khỏi nhà …..lang bạt về miền bù tọt ,hái thuốc phơi bán ,cạo gió , điểm huyệt trị bịnh ,lang thang đầu chợ kiếm sống qua ngày ……xảy ra đâu có ngày ba cang nhờ trị bịnh khi trúng thương vì đấu đài ,ba cang khám phá ra ngón điểm và thân pháp thần sầu của đạt ,ba cang có ý đưa đạt lên đài ,nhưng ngặt cái thân pháp của đạt kì cục quá ! nó cứ y đàn bà đi chợ vậy !mà đạt củng không thích mang găng hay nhảy cà tưng kiểu quyền tự do ………do đó cang nảy ra ý kì dị ,là khi sắp gặp phải đối thủ nào cứng cựa ,cang sẻ nhờ đạt đón đường va chạm điểm huyệt y ,cho ngày y thượng đài phải xệ tay ,mỏi cẳng ,mắt mờ mà dể bề bại dưới tay ba cang ……họ cứ hợp tác như vậy đều đặn mà sống …..quả nhiên đạt nói đúng ! đạt tuy vô danh ,nhưng lại là cái bóng không tách rời trong nghiệp lên đài của ba cang !...thậm chí nếu ba cang muốn hạ đạt củng không dể với thủ pháp của hắn ! không chừng lại mù đôi mắt nếu đạt có đôi đủa trong tay ! trong gầm trời nầy , đạt như chẳng hề biết sợ 1 ai …nhưng nó lại bựa thằng thạch doan lầm lì cục mịch ít nói ,nói là không bụm miệng kịp !vã lại thằng doan còn có bùa chú gì mà trâu báng không chết ,lại ngủ hay mơ thấy người chết đuổi đi ,nói là chổ nầy chổ kia họ ở ,không cho ngủ,thằng doan củng hay linh tính trước các hiểm hoạ chực chờ ,nhờ nó nói mà ba cang tránh được trận đấu với vỏ sỉ gồng cà tha ! nếu đụng độ ấy thì ba cang có nước mà tật nguyền suốt đời ! vì đấu với 1 kẻ không biết đau chuyên dùng cùi chỏ và đầu gối như chày giả, đánh như máy lên dây thiều ! khi đánh là đánh 1 hơi 1 tràng liên tục khiến đối phương không kịp thở và không biết đường phản công ! mà có phản công hắn củng không hề tránh né vì không biết đau là gì ! đúng là 1 cổ máy sát thủ trên vỏ đài !người không phải người! tội gì với mấy đồng bạc trắng mà phải ôm tật suốt đời ! vỏ ta vỏ tầu gì củng ok ! miển là người đấu với người !

Thân thế thằng doan củng kì lạ không kém ,ba má nó gởi nó trong chùa tu trả hiếu khi nhỏ theo phong lệ người khơ me ,nhưng mổi lể kiết hạ không vào thăm nó và cho áo nó ….sau nầy nó mới biết là ba má nó hôm ấy đi xe đò về bị cán mìn của phỉ mà qua đời rồi ! vậy là nó bơ vơ ! sư cụ thương nó hoàn cảnh như vậy nên ông ra sức nuôi dưởng dạy dổ nó ,nhưng nó dốt đến chẳng học viết hay đọc nổi chử kinh ! nó chỉ biết thuộc lòng mà thôi ,và nhớ dai kinh khủng ! sư lục bèn bí mật đem nó thí nghiệm với nhửng bài kinh cổ truyền nằm ngoài nghi thức trong chùa !
Trong lúc các sư khác tụng kinh trước chánh điện ,hay ở đám ma đám cưới nếu được mời ,còn nó chỉ chuyên môn tụng kinh trong rừng vắng ,nơi mộ huyệt ,dưới đầm lầy muổi mòng ,dưới mấy tàng cây rậm chuyên để cốt thiêu của người chết !
rồi 1 đêm kia nó không về chùa ,hôm sau sư lục vào rừng tìm thì thấy nó đang ăn xương trong hủ côt của người chết ! ông biết đó là vượt quá ngưởng của nhửng bài kinh cổ ! nó đang đi vào phần kinh chử đen rồi ! nếu cứ tiếp tục nó sẻ đi vào ma đạo !biến thành 1 loại quỉ sống trong rừng già ! ông đem nó về làm lể tắm nước khử tà cho nó ! nhưng trời đang nắng bổng giông gió ào ào , đèn nến tắt sạch! Sư lục còn thổ huyết mất mấy bụm!!! các chư sư tụ lại phán xét,cho rằng nó mắc phải Thmup ám rồi ! thmup theo họ tin là 1 loại ma quỉ dử chuyên ở các gốc cây , ăn đồ hôi thối sình rửa ,phát ra nhửng lời nguyền nặng nề nhất cho ai lở xúc phạm đếnnơi ăn chốn ở của nó !vậy nên họ phải trục xuất nó khỏi chùa …..nó lang thang đến gần chổ ba cang ở ,ba cang thấy thương tình cho nó cơm ăn và phụ việc ,nhưng nó như khùng khùng vậy ! sau đó có ông thầy thuốc cho nó uống mấy ngụm nước tiểu con nít …về sau dần hồi nó tỉnh lại và kể hết tiền tích cho ba cang nghe …..chính nó củng mơ thấy ba cang 2 tay đầy máu cầm vàng ,trước khi ba cang nhận lời tân đi hạ thủ dủng!
trong cả đám duy có thân thế 3 cang khá là bình thường,ba là thầy nòi vỏ ta,mẹ là tiểu thương ở chợ ,về sau ông mang nhiều thương tích nên dần bịnh ,càng nặng hơn khi mẹ của cang qua đời ,cang không biết làm gì hơn là nối nghiệp ông đổi máu lấy cơm trên vỏ đài ! ngán ngẫm cái nghề theo gương ông già còn sờ sờ ra đó , hắn luôn tìm cách thay đổi số vận ! thế là cái ngày định mệnh đã đến …tân đến tìm hắn thương lượng !
…………………………….
……………………………………………
Gà còn gáy o..o..,ba đứa đã nai nịch ,cơm vắt ,nước uống trong bầu , dầu đuốc,cá khô,…thằng đạt xin 1 cây tầm vông dài nhọn thủ thân ,thằng doan 2 bàn tay không ,ba cang xin 1 cây mác thiệt bự ,lưởi như mả tấu ngót , ông hương cả tiển cả 3 ra cổng , ông nói :”- mấy chú đi sớm như vậy ,chiều về sớm ,tui trông “….
“-không muốn thị phi bà con dòm ngó , ông cả à ! tụi tui sẻ hành quân êm lặng như mèo ,rình rang ồn ào kẻ gian nó biết mà bày kế khác !”
“ -tui có cây súng mut ca tông để săn cọp ,ngặt mấy chú chắc không biết xài ,củng không có giấy phép ,e mả tà thấy thì lôi thôi cho mấy chú !”
Ba cang hươi hươi cây mác ,tự tin :’-thôi cái nầy ngon rồi ông cả ơi ! gặp beo xử beo,gặp cọp xử cọp ! tui quyết đem cô hai về đây cho ông cả !”
đạt cười nhếnh mếp ,liếc 3 cang :”-thưa ông cả ,vậy vùng nầy hổng lẻ còn cọp sao ?”
-cọp!? nói hú hoạ vậy thôi !chớ hồi xưa pháp nó săn hết rồi cậu à ! chính tay tui hồi đó củng cùng đi săn với họ ! tui còn bắn chết 1con hổ cái! Quan pháp bắn què con hổ đực! nó trốn mất ! mà chắc giờ nầy nó củng già như tui rồi ,yếu ớt ! còn sức đâu mà săn mồi nửa! lâu rồi củng không nghe ai nói nghe hay thấy cọp về !hay nó chết bỏ da rồi không chừng !
thằng doan bổng nói:”-dớ!!! cái con đó thì …”
thằng đạt lẹ miệng nạt át đi :”-mầy biết gì !!! ông cả nói phải lóng lổ tai mà nghe ! nói ra nói vô gì ! hậu sanh biết gì mà nói !”
thằng doan tỉnh queo nó móc bao thuốc rê ra vấn 1 điếu thiệt lớn rồi ghé vô cây đuốc mồi ,mùi thuốc khiến ông cả hít vô phải ho sù sù !
ba cang vuốt ngực ông cả mấy cái :”- xin ông cả bảo trọng nghỉ ngơi chờ tụi tui đem tin lành về nghen ! thưa ông cả ,tụi tui lên đường đây !’
cả 3 rảo bước thật nhanh ra khỏi thôn tránh ánh mắt tò mò của nhửng ai dậy sớm …..đâu đó tiếng gà gáy te te, mặt trời mới nhú mờ đỏ ở chân trời …..họ tiến tới ven rừng ….hơi lạnh thấu xương …trong rừng hảy còn tối om om ,ba cang múa ngọn mác chặt mạnh rơi mấy nhánh cây tươi xuống ,hắn lượm lên đưa cho đạt và doan ,nói:
-lấy giắc ngược vô lưng quần đi,con vắt nó không bu bây hút máu .
thằng đạt cầm nhánh cây ngó ngó ,ngửi mấy cái rồi ngoan ngoản làm theo lời 3 cang nói …thằng doan thì không làm vậy ,nó lấy cái khăn cà ma đang quấn cổ đem lên quấn đầu gọn ghẻ,rồi đem giắt nhánh cây lên .
3 cang phì cười:”-mầy đúng là gốc mọi đó doan à!”
Doan tỉnh bơ :- ‘ớ! Tui không có sợ cái vắt ! chỉ sợ cái cà om ở trỏng thôi !”
đạt hỏi :- “cái cà om là con mẹ họ gì !? mầy nói tao đếch hiểu ?’
ba cang nói :”-chắc ý nó nói là cái hang nào lớn tối om đó !phải không mậy?”
thay vì trả lời cang ,thằng doan tuột quần tỉnh bơ , đái xối xả vào gò đất nó đang đứng !
thằng đạt lắc đầu ngao ngán ngó cang !
doan đái xong nó thong thả thắt quần lại ,ngồi xuống móc đất nhồi với nước đái nó ! nó vắt làm mấy vắt !
thằng đạt kêu lên :”-trời ! mầy lên cơn rồi ha, doan ?giờ nầy đi móc đất nắn chơi sao mậy ???’
thằng doan vụt thẳng tay mất nắm đất ấy bay thẳng vô rừng mất hút ,còn lại 1 nắm nó chọi về phía thôn .
ba cang ở lâu nên chứng kiến nhiều cái kì quái của doan rồi ,hắn cau mày hỏi nhỏ “-mầy vậy là ý gì vậy ??? có chuyện gì không ?
doan nói :’-dớ ! BỬA nay vô rừng rồi ,chắc không có ra rừng ! chọi cái cục đó về nhà ,cầu cho nó đem mình về nhà !’
đạt nhăn mặt :-‘thằng nầy nó dị đoan làm tao thấy lo theo !’
doan lại móc thêm đất chà xát lên mặt và tay chân quần áo,bất kể dơ bẩn!
đạt nói:-“ huynh tin nó thì làm theo nó đi ! cái nầy tui thua đứt đuôi rồi !”
thằng doan lại quì xuống hướng vào rừng chắp tay đọc kinh bằng tiếng miên ,ba cang nói :
-thôi ,kệ bà nó đi ,mình đi trước ,phong tục dân nó ,nó làm kệ nó ,chút nó theo sau ….
cả 2 vạch lá tiến vào rừng ,côn trùng còn kêu inh ỏi.. đạt đi trước ,khéo léo luồn người tránh nhửng nhành cây vắt qua lại ,càng đi như càng phấn chấn , đạt tăng tốc độ bộ cước,bất ngờ 1 nhánh cây khá lớn hiện ra trước mắt ,theo phản xạ, đạt nhoài thấp người ,tay vịn nhánh cây ,lòn người qua ,nhánh cây bật lại khi đạt vừa buông tay ra ,ba cang đang đi sau bổng thấy nhánh cây vụt nhanh vào mặt mình ! hắn múa mác vừa bổ xuống vừa lạng người qua phải tránh !
PHỰT ! CÀNH cây đoạn lìa rơi xuống !ba cang càu nhàu :
-mầy đi ngó trước sau chớ ! cái cành đó vô mỏ là bỏ cơm 3 bửa đó ! đạt à!
Ba cang bực bội co chân định đá mạnh cành cây đi bổng thấy có vật gì trăng trắng nằm lẩn trong lá ! y nhặt lên xem rồi thốt lên :
-đạt ! coi nè ! đây là vải áo !
đạt quay lại bắt lấy mảnh vải trên tay ba cang ,hắn nhận xét rồi nói :
-đúng rồi ! đây là vải áo đàn bà ,vải bông ! nó chưa mục ! vậy là gần đây thôi ,vết rách như xé vải ,không phải vết kéo cắt !
-vậy mình mau tìm quanh đây coi có dấu vết gì không ?chổ nầy không xa bìa rừng lắm ,chỉ non trăm thước thôi ! vái trời !
họ tìm hồi lâu mà không chi lạ ,cả 2 tiếp tục đi sâu vào rừng ,họ thấy 1 đường nước nhỏ từ rừng chảy ra ,họ lần theo đó đi sâu vào cho dể nhớ đường , đang đi ,bất chợt ba cang níu đạt lại thì thào :
-mầy có đái dầm trong quần không ?
-đ.mẹ ! hỏi gì kì cục vậy huynh ?vậy huynh có đái không ?
-tao củng không có ! vậy mà tao nghe mùi khai khai !
-chắc có ai mới đái gần đây thôi !thằng doan đi sau ,không phải là nó rồi !
-nhẹ chân thôi ,rình xem có ai giờ nầy mới được!
cả 2 nín thở đi từng bước dọc lên khe nước ,cố êm hết sức mà cành mục vẩn răng rắc khẻ dưới chân …….đạt níu áo ba cang thì thầm :
-kìa ,kìa ! sau thân cây kia có người lấp ló …anh thấy không ?
-ha ! sương mù nhiều quá ! a! tao thấy rồi ! mầy nghỉ là ai vậy ???
-tiều phu ? dân làm than ? hay …ai đi săn thưởng như tụi mình?
-thằng nào không biết ! gặp thì hỏi thăm ! mà nếu là kẻ ngay sao nó lấp ló như vậy ?mà hình như nó chưa thấy tụi mình !
-tụi mình củng đang lấp ló đây ! đề phòng nó bỏ chạy mất ,huynh chận tại đây ,tui đi lỏn qua tay phải vòng cái cây tiếp cận nó !
đạt xách tầm vông đi thấp người khuất vào sương mù ! 1 con muổi to tướng bay đâu lên má ba cang chích đau điếng ! ba cang nghiến răng :
-con bà nó !muổi rừng gì chích đau quá !
phản ứng tự nhiên là tự vả cái bộp vô má ! tiếng vổ ấy chắc vang tới tai kẻ lạ ,hắn đứng im như nghe ngóng ,rồi vụt quay lưng lại chạy nhanh vào rừng !cây cành gảy như rào rạo !ba cang thầm nghỉ :-“hừ ,kế hoạch hư rồi ! nó không chạy lại đây mà chạy vô sâu thêm ! đuổi theo !”
ba cang phóng chạy đến thân cây lớn ,hắn vừa lướt qua thân cây bổng ĐÙNG! một cái , đụng thật mạnh vào ai ,cả 2 té lăn xuống khe nước lạnh thấu xương ! té ra là đạt ! hắn củng ra sức rượt theo kẻ kia !
đạt nói nhanh :”-mẹ ! may là anh chưa bửa tui! Tui chưa đâm anh ! rỏ ràng thằng kia có tật nên giật mình bỏ chạy ! mình phải săn cho bằng được nó mà dò la tông tích !”
có tiếng nước bì bỏm vang lên ,cả 2 thấy 1 người đen thui ,trên người chỉa ra đầy nhóc cành lá ở đâu đi xom xom tới ! 2 đứa giật bắn người vì sợ! ba cang chỉa cây mác ra ,miệng lầm bầm :
-mầy…mầy…thằng nào ! lên tiếng…tao …chém ..bỏ mẹ đó !
-dớ ! mấy ông nầy ! sáng tắm không sợ lạnh teo á!
-trời ơi !trời ! té ra thằng quỉ doan !làm tụi tao sợ té đái ! mầy đi đâu cả tiếng vậy?
-tui đi làm quen với rừng ,cho rừng không lạ mặt tui ,cho rừng không ghét tui.
-mầy có thấy cái thằng bỏ chạy hồi nảy không ?mau phụ mấy anh bắt nó lại hỏi đường ,nó bỏ chạy nhanh quá !
-dớ! tui không bắt bớ ai đâu ! mình bắt ai thì rừng bắt lại mình á!
- Con c…! thằng nầy theo củng như không rồi !...( đạt cằn nhằn)
Ba cang nói “-tao có kế nầy …doan ,mầy thổi lửa lên giùm tao ,tao nướng khô 1 chút !
-dớ! mới nảy ăn cơm rồi ! chưa đi ỉa mà đói bụng nửa á???
-làm ơn nghe lời tao đi ! đừng ý kiến ý cò ,mệt c….quá !
Ba cang chợt nổi quạu ! ….sau khi thằng doan bật diêm đốt lá ,ba cang ném con khô cá sặc vô ,rồi 3 thằng kéo nhau núp kỷ ……..3 góc quanh đó .
Không lâu sau ,mùi cá khô thơm lừng bay đi ….có tiếng cành khô gảy ,rồi 1 bóng người lò mò đến ,có lẻ vì thận trọng hay mệt mỏi không biêt mà hắn bò bằng cả 2 tay chân …khi gần đến đám lửa ,hắn dừng lại ,ngó láo liếc …cuối cùng hắn nhào nhanh đến đám lá ,vạch tìm…
Ba cang nhào ra thét lớn :-“ Đ.mẹ ! mầy ! thằng ăn trộm ! đứng lại !”
người kia chợt giật mình ,hắn cố phóng vào rừng ….nhưng đạt xông ra gác ngang cây tầm vông ! PHỊCH !!! hắn ngã nhào xuống , đạt nhảy đến ngồi lên lưng hắn , ấn ngang cây tầm vông sau gáy hắn ….
Ba cang hùng hổ nhảy tới !va nạt :
-mầy là đứa nào ở đây ! mà lấp lấp ló ló như ăn cướp hả ?nói mau ! không tao chặt 1 cái đứt làm 2 khúc!
người kia thều thào “-ơi là trời ! mấy vị anh hùng tha cho tui ! tui đói quá rồi ! mấy ngày nay không có gì ăn ! tui sắp chết rồi nè !
đạt kéo người ấy dậy ,khoá 1 tay hắn ra sau lưng ,hỏi:
-mầy phải ăn cướp ở đây không ? sao trốn trong rừng hả ?
-không ! không ! tui đâu phải ăn cướp ! tui là người lương thiện mà !
-lương thiện gì sao trốn trong nầy !sao mà sợ bỏ chạy hả ???
-tui sợ lính mả tà bắt tui !
-không có tội sao sợ lính mả tà ?hả ! nói mau !
-tui thấy mấy ông không phải là mả tà ,mà củng không phải dân vùng nầy nửa? vậy mấy ông là ai mà vô đây ? ở đây không có ai đi săn mùa nầy ,mấy ông không có chó ! đâu phải thợ săn ?
-tụi tao không phải đi săn thú mà là săn người lấy thưởng! theo lệnh của ông hương cả ,tụi tao đang tìm dấu vết của cô hai nè ! mầy biết không ?
-á!!! vậy mấy ông có thấy cô hai chưa ?
-chưa thấy ! nhưng tụi tao tài giỏi , đựoc ông hương cả thỉnh từ bù tọt về ! sớm muộn gì củng điều tra ra hết ! mầy biết gì thì nói ,tụi tao chia phần cho !
-tui sắp chết vì đói rồi ! có gì xin cho tui ăn ,rồi tui nói cho nghe !
Ba cang nói_”-doan ,mầy lấy cây cơm bẻ cho hắn nửa cây đi ,thổi con khô sặc nửa !”
cả 3 kiên nhẩn ngồi nhìn kẻ lạ ăn ngon lành ! đạt đưa bầu nước cho hắn uống , còn vấn thêm thuốc cho hắn hút! Người kia lấy tay vin bụng rồi kéo 1 hơi dài thuốc ! hắn ho sặc sụa ! ngó trân điếu thuốc !
ba cang biết ý ,nói “-nè! Đây là thuốc vùng bù tọt ,không phải thuốc ở đây !
người kia lại đưa lên môi hút hơi nửa ,nhưng mà kéo dè dặt thôi ,rồi bổng dưng nhào xuống dập đầu lạy như tế sao và khóc hu hu !!!!
ba cang liền đở hắn dậy không cho lạy nửa ,nói:
-mầy có làm gì lở bậy thì nói hết đi !bằng không tụi tao giao mả tà là tù rục luôn đó ! tụi nó sẻ nhổ hết răng mầy không còn ăn cơm !
người kia chắp tay nói qua hơi thở :’-tui van xin các ông ! tui vô tội! tui không muốn đi tù đâu ! hảy tha cho tui !”
đạt búng tay cái chóc :”-chắc rồi ! ở đây ai củng vô tội !tụi tui củng vậy !thôi ông nói đi ,cái gì liên quan đến con ông hương cả ,biết thì nói hết ra !”
-nếu mấy ông thề là không bắt tui ! củng không kêu lính bắt tui ,tui sẻ nói hết cho nghe !
Ba cang khẳng khái vung mác chặt cái cạch vào thân cây :
-có vết chém nầy làm chứng ! ông yên chí đi ,nghe xong tụi tui để ông đi ngay !nếu ông là người giết cô hai thì ông phải sống mản đời trong rừng nầy như ở tù vậy !
-tui không giết cô hai làm chi ! hôm đó ,tui kéo xe đưa cô hai đi qua thôn bển ,cô hai vô tiệm đặt may áo ,thấy trời đổ tối ,tui sợ,hối cô lẹ lẹ về ! khi về ngang bìa rừng ,cô nói tui ngừng lại 1 chút cho cô vô rừng đi tiểu ! tui thấy rừng tối quá mà cô vô 1mình củng ngại !tui nói thôi cô làm ơn ráng chút nửa về nhà cho chắc ăn !nhưng cô không chịu ! nhứt quyết đòi xuống liền cho bằng đựoc !trong ý tôi chắc cô mắc dử lắm rồi !nên đành phải hạ càng xe cho cô xuống ! tui nói cô lẹ lẹ làm ơn ,vì trời đã tối rồi ! tui lo lắm ! cô nói không sao ,chút xíu hà ! rồi cô te te chạy vô rừng tìm chổ khuất ……trời ơi ! tui muốn theo ngó chừng cô mà ngại quá ngại ! mình là đàn ông ,không lẽ nào đi mà ngó đàn bà ngồi đái sao ?!!! mấy ông coi có khổ tui hôn chớ ?!!!
-ông kể làm tui củng thấy mắc ..tè ..quá ! nói hết đại đi !
-cở 10 phút sau tui nóng ruột quá ,nên dần bước lại mé rừng đánh tiếng:”-cô hai ơi ,cô hai à ! cô xong chưa !?”
-rồi tui nghe có tiếng như xé vải trong rừng với tiếng cành lá đụng nhau ,tui thấy sợ nên chạy đại vô ,nghe cái mùi hôi khét quá xá!...tui hoảng hồn thấy như ông ba mươi đang xoay lưng lại cà nhẩy vô rừng …tối quá! Coi không rỏ ! tôi đứng chết trân ,không thấy cô hai đâu hết , ông cọp vô rừng mất tiêu rồi ! tôi sợ quá ,không dám lên tiếng ….hu hu…cuối cùng tui lượm được được cái nón vải của cổ đội ! tui chắc cổ chết rồi nên đem đi chôn cái nón đó ! hu hu…..
-sao ông không về báo cho ông hương cả hay ?
-hu hu ! làm sao tui dám ! ai tin tui đây ? chở con ông cả đi để cho cọp ăn mất xác ! ở tù mọt gông !!! nếu không tìm ra xác thì ai nấy coi tui là hung thủ giết người ! hu hu …..tui oan thấu trời !!!! đâu dám về nhà gặp ai nửa ??? tui ở đây thề rằng chẳng thà cho cọp trở lại ăn tui luôn cho rồi ! cho tui không còn lo lắng nửa làm chi trên đời !
-thì ra là ông trốn ở đây mấy rày ! thôi chuyện đã lở như vậy ! tụi tui tạm tin lời ông ! ông có chắc là thấy cô hai bị cọp tha đi không ?
-cái đó ….tui nhìn không rỏ từ xa vì tối quá ! chỉ thấy ông cọp cà nhẩy vô rừng thôi ! nếu cô hai mà đi lạc trong rừng thì tui đã thấy cô rồi ,vì mấy ngày trời tui đi cùng khắp trong nầy mà !
-ông khẳng định là không thấy cọp tha cô hai chớ ? vậy chớ ông có vào thật sâu bên trong chưa ?
-thiệt tình là tui không nghỉ cô hai làm gì vô rừng cho sâu như vậy ! và tui củng không tin là cô hai còn sống nổi………
Ba cang móc mảnh vải khi nảy ra hỏi :- ông biết cái nầy hôn ?
người phu xe cầm mảnh vải coi kỉ 1 hồi rồi ấp úng “:
-cái nầy ….hình như là vải áo cô 2 ,cái bửa mặc đi với tui mà ???
-vậy là đúng rồi ! tụi tui tìm được trên 1 nhánh cây hồi nảy ,không có máu me ,vậy là còn hy vọng !
-anh hai tính sao đây ?( đạt nói)
-tui tin ông nầy nói thiệt 100 phần ! vì không ai muốn sống mản đời trong rừng hết ! cực chẳng đã thôi ! nè ông à ! bây giờ ông phải nghe lời tui , ông có sống tàn đời trong đây củng vô ích cho tât cả ! bây giờ nếu ông không còn gì để mất ,thì hảy nghe tôi , ông về nói hết cho ông hương cả nghe đi ,số phận sẻ quyết định cho ông !
-á! Tui không dám còn mặt mủi nào về gặp ai nửa ???
-không sao ! ông cầm cái đèn dầu nầy về ,là đèn nhà ông cả , ổng sẻ nhận ra ,tin là ông đã gặp tụi tui ,chỉ đường cho tụi tui vào rừng ! đừng nói là cọp beo gì hết ,cứ nói là chắc cô hai đi lạc vô rừng thôi , rồi đưa miếng giấy nầy cho ông cả xem ! ông sẻ được bình an! Ít nhứt là thời gian nầy !
Ba cang móc túi lấy giấy quyến vấn thuốc ra ,xé 1 đoạn,sau đó xẻ 1 trái chanh ( chanh đi rừng ngậm cho đở mất sức và khát nước ) hắn chấm 1 cành nhọn vào chanh viết 1 hơi lên giấy ,khi xong ,hắn qua lại trên lửa …..giây lát ,nét chử nguệt ngoạt hiện ra dần :”-kính ông cả ! người phu nầy vô tội , đáng thương,vì cô 2 lạc trong rừng ,nên hắn vào rừng tìm cô, tụi tui tiếp tục đi tìm cô 2,chắc 3 hôm nửa hết gạo thì về ! xin ông đừng khó dể người nầy !kính ông!”

…………………………………..
……………………………….
Ông phu xe nắm chặt cây đèn dầu đi về hướng bìa rừng ,ba cang lập kế hoạch:-“ vậy thì 50% là cô hai còn sống ! 100% là trong rừng còn cọp ! tiến hay lùi đây ? mấy vị? “
đạt nhăn mày :-“ nếu con cọp cà nhẩy thì có 2 lí do ,1 là con cọp tha nặng ,2 là con cọp què …..nếu nó què chân sau thì phóng dở ! què chân trước thì vồ dở !mình có 3 người ….có thể quây quần luân xa chiến !”
- hỏi thiệt mầy đánh cọp lần nào chưa ? nếu nó không què thì sao ?
- chưa ! chưa lần nào hết! cọp củng chưa thấy ,chỉ thấy qua bộ da nó thôi !nếu nó không què thì …mình biến còn kịp đó !
- ………………………..
-hà ! cở như mầy mà không dám chơi sao đạt ?trước nay tao thấy mầy có sợ trời cao đất dầy nào đâu ?
-tui chỉ biết điểm huyệt người ,không biết điểm huyệt cọp đâu ! tui hy vọng là tìm ra cô hai ,hay những gì còn sót lại của cô hai , đem về cho ông cả làm tin ,không mong đối đầu với chúa tể sơn lâm đâu !
-hà ! tao củng nghỉ vậy ! nhưng đề phòng thì mình nên lên kế hoạch nếu thật sự có cọp và đối đầu với cọp !
-bây giờ tụi mình phải lựa cây dài độ 2 thước cho tốt , đẻo nhọn 2 đầu làm lao,mổi người thủ mấy cây ,nếu gặp cọp thì mình đâu lưng vô nhau ,chỉa cây nhọn ra ,nó xông vào thì hè nhau đâm ,nó dính lao rồi, thì anh dùng mác chém vô đầu nó kết liểu !
-ừ ! kế hoạch hay ! nhưng nghe nói cọp nhạy mùi lắm! e nó vồ từ sau lưng !
-nếu nó vồ thì 1 lúc chỉ 1 người ! 2 người còn lại dùng hết bình sanh giết nó mà giải cứu cho huynh đệ ! mình nên đi cho sát nhau ! cho dể hổ trợ khi có chuyện .
-nói thiệt vụ thằng tân mướn ,tao vẩn cảm thấy ray rứt lắm…vì lở nhúng tay vô chàm …nên tao muốn liều mạng làm chút gì đó tốt đẹp cho lương tâm đở cắn rứt !
-anh tin là lương tâm có răng sao ?nếu có thì nó đã cắn chặt 3 cây vàng không nhã ra cho anh chôn xuống đất đâu !
-vậy chớ mầy quyết định ở lại đây tiếp tục là vì đâu ?
-tui không vì lương tâm ,củng không mong hưởng đồng tiền của ông cả khi không mang cô 2 về được! tui vì muốn biết bí mật nằm ở đâu ?tui muốn tìm cho ra sự thật !
-bí mật nằm trong kia kìa ! ( thằng doan vừa lên tiếng vừa chỉ vào vùng sâu thẳm trong khu rừng )
-mình hảy theo đường khe nước nầy tiến vào ,vì cọp hay người đều phải tìm nước uống ! biết đâu bắt gặp nhau ?
…………………………………………………..

cả 3 người bắt đầu làm nhiều lao nhọn bằng cây rừng ,bây giờ thằng doan mới mở bọc vải quần áo của nó ra ,1 cây chà gạt thật lớn xuất hiện ,cây nầy tuy không nhọn nhưng bảng lớn và lưởi bén ngót kinh người ,nó xã ngọt lìa từng cành cây to bằng cổ tay ào ào rơi xuống , đạt tước cành lá nhỏ ,ba cang ngồi vót nhọn từng cây .
lát sau thằng doan đem đến nhiều cây môn rừng quăng xuống đất , đạt hỏi “-bộ cái nầy ăn được hả ,mậy>
-ăn vô có nước chết á ! cái nhựa cây nầy nó độc á ! đem thấm vô cái cọc săn con thú á !
Doan lấy thân cây đó chà mạnh vào các mủi nhọn ,nhựa màu tím chảy ra dần ngấm vào thân lao, 2 thứ nhựa cây chạm nhau sủi bọt lăn tăn .
Lúc nầy có lẻ giờ ngọ,mà rừng dầy lá quá , ánh sáng rất thưa thớt ,họ đốt lửa lên nướng khô ăn với cơm vắt lại thành từng cây dài như đòn bánh tét ,họ cẩn thận ngồi day lưng vào nhau , đề phòng bất trắc , đạt vừa nhai cơm vừa hỏi : -doan à ! mầy có linh cảm gì về cô hai không ?
-cô hai trong cái hình đó hả ? cái cô đó …a…khó nói quá đi ! bây giờ chắc không chịu về nhà ăn cơm nửa đâu à !
-vậy mầy nói là cô ấy còn sống hả ? mà sao lại không chịu về nhà ăn cơm? ở rừng đâu có gì mà ăn hả mậy ?
-ăn chớ ! mà ăn cái không phải cơm như mình ăn ! ăn cái …….
-giống gì chớ! mầy không biết hả ?
-nó giống như cái mà tui hồi đó khùng.khùng đi ăn á !
Ba cang nghe mà giật mình ! chuyện thằng doan nó khùng ngày xưa kể cho anh nghe , đạt không hề biết,hắn củng không hề muốn cho đạt biết ,không hay chút nào ! nên y ta nói gạt đi :
-ăn ba cái đồ dơ tầm bậy tầm bạ đó hả ? ừ ,củng có lý ! ở đây đâu có gạo đâu mà nấu cơm ăn ! ăn của rừng riết rồi thành xà niên luôn !
-hỏi thiệt mầy tin là có cọp ở đây không hả ,doan ?
-cọp thì không biết á ! cà om thì có cà om á !
-cà om là con mẹ gì ?huynh làm ơn thông dịch tui nghe ,thằng đệ nầy nói khó hiểu quá sức !
-tao củng không biết nó nói con gì hay cái gì !nhưng mà tao thấy nó đem mấy cái cây nhựa độc đến xài thì tao biết là không thể không có gì đó đáng ngại.
…………………………….
…………………………………
…………………………………
trời chắc về chiều , ánh sáng đã không còn ,rừng bắt đầu vang tiếng côn trùng đủ loại đến điêc tai ,thằng doan lại lấy bùn thoa lên người , đạt lên tiếng :
-à ! bây giờ tui biết sao doan nó làm vậy rồi ! té ra là cho ruồi muổi đở bâu chích nó !
-dớ ! không phải a ! tui nói là cho rừng quen với tui nớ ! không có khó dể tui.
-đốt đuốc lên đi ! mổi người 1 cây , lao dài cầm tay ,lao ngắn bó lại gùi sau lưng ,mình sẻ đi suốt đêm nay , đến sáng sẻ nghỉ ,thay phiên nhau canh ,tối nằm yên nhiều nguy hiểm lắm .
……………………….
……………………………….
………………………………..
Nhưng chỉ có 3 cang và đạt đi trước ,thằng doan lại quì gối rì rào tụng kinh ,tiếng nó hoà vào tiếng côn trùng biến thành 1 loại âm thanh kì quặc ,khiến người yếu tim nghe phải rợn người ………đâu đó vài tổ ong rất lớn nằm trên đầu họ , đạt vác đuốc đi qua vô tình lém lửa trúng tổ ong ,vài con cháy cánh rơi xuống đầu ba cang ,y hết hồn :
-trời ơi ! ong mặt cọp ! coi chừng nó chích chết luôn đó !
-dớ! không có gì ! tối ong nó ngủ hết trọi rồi ! khi nào mặt trời thức thì nó thức , đừng có lo!
bổng nhiên có tiếng sồn sột dồn dập trên cành lá khô từ xa đưa đến , đạt nói :- coi chừng!
HỰ! BỊCH ! có con gì xốc tới rất nhanh hất đạt té rơi cây đuốc lên lưng nó bay tàn toé lửa ! ba cang chỉ kịp hạ mủi lao xuống thì xốc mạnh ! lao sút khỏi tay y luôn .té ra con thú đã xốc trúng mủi lao rồi mang lao chạy vụt đi luôn ! ba cang lên tiếng :- “có sao không , đạt ?”
-tui không sao ? con gì mạnh quá vậy ?
-dớ! là con heo rừng á! Chút nửa nó hết chạy á ! trúng cái lao đó rồi !
Theo chân doan ,mọi người cầm đuốc soi lối con thú chạy ….quả nhiên là 1 con heo rừng cở 70 kí lô đang nằm thở và co giật ,cây lao của 3 cang đang găm vào phần ức nó .
Doan bước đến coi và nói :-“nó thấm cái nọc nầy rồi ,tê liệt rồi ,mà đừng giết nó làm chi ! mình tha nó ,nó tha lại mình !”
Doan đạp chân vào mình heo ,2 tay nắm rút cây lao ra ,phụt! 1 dòng máu chảy ra từ vết sâu của nó ! doan vổ vổ vào con heo đang tê liệt nói :
-Ơ! mầy đừng lo ,rồi lành ngay chổ nó bị mà !
-hừm! suýt tí nửa tui đi đời vì cái bản mặt heo đó rồi ! mà nó còn chúc phúc cho heo nửa chớ !
-mới là heo rừng mà vậy rồi ! nếu là cọp thì sao nửa hả ???
Ba cang lấy cây đuốc soi coi con heo ,bất ngờ nó chồm dậy thở 1 cái khì làm tàn lửa bay tứ tán ! ba cang hoảng hồn lui lại ,doan nói :
-nó sắp hết liệt rồi ! thuốc tan rồi ,mình đi cho nó đi !
họ tiếp tục đi , đạt nói :-‘như vậy là thuốc chỉ tác dụng làm liệt giây lát chứ không giết chết ! hạ thủ là phải dùng dao mác ở tầm gần rồi !”
họ có cảm giác đi lên ,hoá ra là họ đang di chuyển dần lên 1 mô đất cao trong rừng ,ba cang hươi đuốc rọi quanh rồi nói :-‘ ủa ! lạ ghê ! sao xung quanh đây cây không có mọc vậy ! mấy nhánh trên nầy là của cây mọc đàng kia rủ tới .”
-ừ! lạ vậy ta !
đạt lấy đuốc hơ hơ xuống đất nhìn cho rỏ hơn ,bất ngờ y thét lên :
-rắn ! rắn ! nhiều quá !
Hàng chục con rắn từ đất bò lên ngẩng đầu phì phì đe doạ, ba cang lấy cây lao quất bay 1 lúc mấy con ,nói lớn :
-coi chừng đạp nó cắn ! kiếm đường thoát ra đi !
- nguy quá ! bên nầy củng toàn là rắn không ! hạ lửa thấp xuống ,nó không dám lại gần ! rắn gì lớn như cườm tay !
bọn rắn thấy lửa ,chẳng nhửng không lùi mà bu lại táp phầm phập vào tàn lửa! bốn bề toàn là rắn tràn lên ! ngót phải hàng trăm con !
-nguy quá ! không xuể rồi ! quất bay 3 con thì nó tràn lên cả chục con ! mình sa vào ổ rắn rồi !
thằng doan nói :”- mấy ông ráng cầm cự , để tui rảnh 1 chút !’
rồi nó chắp tay nhắm mắt mà tụng kinh ,phó mặc bầy rắn cho 3 cang và đạt đối phó ! đạt than thở :”-chắc chêt quá ! nó tụng kinh cầu siêu kìa !’
ba cang nghiến răng quơ cây lao vùn vụt qua lại ,từng con rắn bị trúng đòn văng bay theo đà quơ,tuy nhiên vài con củng bò sát vào họ , đạt dùng thân pháp mềm dẽo cầm cây chà gạt của doan lướt qua lại như phụ nử múa ! từng thân rắn bay đầu hay bị đứt đôi rơi bồm bộp xuống đất ! đạt vừa chém vừa la :
-sắp bể vòng vây rồi ! nói thằng doan làm gì lẹ lên ! chết tới nơi !
-mẹ kiếp ! nhiều quá rồi ! lẹ doan ơi !
thằng doan lúc nầy mở mắt chụp ngay 1 cái đầu rắn gần đó ,cái đầu to đến chừng như nắm tay ,nó cắm cái đầu vào 1 cây lao rồi niệm chú thổi vào mấy lượt ,sau đó đưa cây lao đầu rắn về phía nào là bọn rắn đều dạt ra ngay ,nó nói
-mấy ông theo tui chạy ra cho mau !
-ê! từ từ đợi tao với ! mầy lẹ quá ! tao không kịp !
đạt cuống quít la lên vì từ phía hắn ,bọn rắn vẩn ào ào xông tới ,ba cang đi ở giửa ,doan mở đường ,chiếc đầu lâu rắn quơ ra là bọn rắn như sợ hải hạ thấp đầu ….đạt đạp phải 1 xác rắn ,hắn vấp té ngồi ! mấy con rắn rất lớn phóng ngay lại gần ,con dài chí ít hơn 2 thước chớ chẳng vừa ! đạt la lớn :
-CỨU MẠNG !!!
Tay đạt múa liên hồi cái chà gạt ,1 con rắn rơi đầu tại chổ ,bất ngờ tóc đạt bay vèo đi ,ba cang từ phía sau đạt vớt 1 đường côn lao đúng lúc ,hất bay 2 con rắn còn lại ,1 tay ba cang kéo áo đạt lên ,tay kia vẩn liên tục múa roi vù vù !
họ cứ tiến càng lúc càng rời xa ụ rắn ! đến khi doan phóng thẳng cây lao vào hướng ụ rắn ! doan la lên :-CHẠY !!!!
cả 3 vắt giò lên cổ mà chạy không còn biết đâu là phương hướng !
đến khi hoàn hồn đứng lại thở dốc ,mới hay là chỉ còn cây đuốc của doan ,cây của đạt và 3 ba cang bay mất từ lúc nào không hay !
-hú vía ! lần đầu mới thấy rắn nhiều vô số kể như vậy !
-mình đã đứng ngay trên 1 ổ rắn ! ước có hàng ngàn con !chắc là mảng xà !may là không có con đầu đàn xuất hiện !
-dớ ! con đầu đàn không có ở đó đâu ! chổ khác nó ở 1 mình thôi ! con đó mà gặp là tui củng bó tay luôn !
-mầy giỏi thiệt đó doan à ! phen nầy mầy cứu mạng tụi tao rồi !
-dớ! sống cùng ăn,chêt cùng chết !
-đuốc ! đốt thêm đuốc ! lấy vải quấn cây nhanh lên !

“ CÀ OÔMM…….”….âm thanh quái dị gầm rú lên vang rền trong rừng vắng !cách không xa chổ bọn cang đứng khiến họ rụng rời tay chân ! đạt lắp bắp :
-phải…phải …cọp ..không ?
-dớ! không đâu ! cái nầy còn khủng hơn cọp ! là cà om tới đó !
-làm sao bây giờ ! cà om là con gì ?
-tiếng nó gần lắm ! cách chừng mấy chục thước hà !
-dớ! mình phải tắt hết đuốc đi ! đừng có thấy đường !
-sao vậy ! nguy hiểm lắm !sao tắt đuốc !
thằng doan không nói nửa lời !nó thả cây đuốc xuống rồi đái ngay vào lửa nghe xèo xèo ! tối như mực ! bàn tay trước mặt còn không thấy ! ba cang run giọng hỏi nhỏ :
-doan ! mầy làm gì vậy ! làm sao thấy đường mà đối phó đây !
-khỏi đối phó ! không có cách nào đối phó nó đâu ! ở đây là 1 cái cây lớn nè ! mình trèo lên ôm cây nín im thôi hà !
thằng doan mau chóng sờ cây và leo lên ,nó trèo lên 1 chạc rồi đưa tay quơ đụng đạt ,nó kéo đạt lên , đạt nói :
-mau ! tao không THấy gì hết ! tao nghe tiếng chân nó gần lắm rồi ! anh hai đâu ?
-tui không thấy như ông thôi ! nó củng không thấy mình ! mà mình trèo cao hơn nó thì nó không nghe mùi mình !

đạt kêu lên nhỏ nhỏ :”-ba cang! Ba cang ! anh leo lên chưa ?’
-“trời! tao leo không rành ! sao không có cái gì cho tao leo níu hết vậy ?”
Nghe cang than thở, đạt cố trườn người thấp xuống và khoắng tay trong không khí ,mong tìm được tay cang để kéo lên,nó rít nhỏ :-“ anh quơ tay cho tui biết …..”
thằng doan lấy tay bịt miệng đạt rồi xoay đầu đạt về hướng màn đêm thăm thẳm! trong màn đêm ấy hiện ra 2 ánh đỏ như 2 cục than hồng! cách họ chừng mươi mét mà thôi ! mùi hôi khét như lông quạ cháy bay nồng nặc!.... đạt thầm lo cho ba cang ! tử thần đã tới cận kề rồi ……………………………..

- hết hồi hai-

Thứ Ba, 29 tháng 3, 2011

Chúc các bạn vui vẻ !!!


Các bạn xem bài thân mến!
Xem ra có rất nhiều quan tâm hỏi đáp và ý kiến trên blog nầy .
Mình vui vì có nhửng bạn quan tâm như vậy .
Nhưng vì đôi lúc câu hỏi hay ý kiến hơi đặt xắc …cho nên mình khó trả lời trên blog,e vui bạn nầy mà lở trúng cùi chỏ bạn khác !!! hi hi !
-cho nên mấy bạn chịu khó 1 tí ,gởi thẳng vô cái mail mình
Xbinh95@ gmail.com
Mình vui vẻ trả lời cho từng bạn 1.
Dù là ý kiến thuận hay nghịch ,mình củng vui vì còn có người quan
Tâm đến mình mà …..xỉ !!! he he .
-nè nhe ! mình không bán hay quảng cáo thuốc cho sơn đông.
-không làm kinh doanh pháp. …thực!(vì mình yếu cơ lắm)
-chuyện mình đăng là 2 loại :
1-khoa học dả tưởng 2-cổ tích dị đoan
-đọc cho vui giải trí , đừng có tin ! đọc cười nhạo chơi ! để mà tự sướng !
-cuối cùng là bà xả mình không cho phép xuất quan đối khách !
-he he !cái cuối là đáng sợ nhứt ,nếu cải lời bả cúp điện mình !-hết _

Chúc các bạn vui vẻ !!!

Thứ Hai, 28 tháng 3, 2011

CON QUỈ TRUYỀN KIẾP !


buổi chiều ảm đạm năm 1938.

Trời kéo từng cụm mây đen vần vủ trên bầu trời tỉnh dong ha như đe doạ

trút cơn mưa bất tận xuống .từng lượt người hối hả tay xách nách mang , đùm đề lủ trẻ xuống ga chuyến xe lửa vừa cập bến .

Trong số người ấy có 1 đôi nam nữ trạc chừng hai mấy ,mệt mỏi hốc hác dìu nhau xuống xe,người chồng đôi mắt thâm quầng vì mất ngũ,mặc bộ xi vin quần tây , áo sơ mi dài tay nhăn nhúm bỏ vào lưng quần,như dáng vẻ 1 công chức bàn giấy ,tay thì xách chiếc va ly cũ to tướng ,tay còn lại dìu người thiếu phụ mặc áo trắng ngắn tay ,quần lảnh đen , đi guốc ,khuôn mặt xinh đẹp mà tiều tuỵ ,thất sắc , đầy vẻ lo lắng .

họ dìu nhau đi đến con sông gần đó,hy vọng còn kịp chuyến đò ngang trước khi trời tối hẳn ,từng cơn gió mang nặng hơi nước thổi ồ ạt ,khiến cho thiếu phụ xiêu người đi nắm chặt quai chiếc nón lá trên tay .

họ gần như là người cuối cùng bước lên chuyến đò , ông lái đò vội buông tay chèo bước nhanh đến đở Loan lên ,tên người thiếu phụ ấy ,loan bước lên ghe 1 cách khó khăn vì cái bầu gần cận ngày sinh nở .cái nghe như chìm nhanh xuống ở phần mủi khiến mọi người ồ lên giật mình ,có người xì xào –“chắc con so hay sao mà bụng lớn quá! nặng ghê đi “!.....Tân ,người chồng , đứng sau ôm lưng vợ giử lại thăng bằng cho cô .

họ xuống ghe và lần bước dọc vào phần giửa ,với ý nghỉ an toàn và thăng bằng hơn cho chuyến đò.loan dừng bước vì không thể bước qua 1 tay nãi thật lớn nằm trên sàn ghe ,cô đứng lại thở dốc vài hơi , để rồi ngước lên chạm mắt vào 1 nhân vật có hình dáng xa lạ với người bổn xứ ,1 lảo tàu đầu hói thắt đuôi sam đang nheo nheo mắt nhìn cô ,lảo vội vàng mở lời với giọng lơ lớ:”-hây a,xin lổi nị a ,xỉu chẻ,cái lầy của ngộ nặng quá chời ,phải để đây á!”

Tân vội đở lời :”-không sao,thôi được mà !”

“-dạ !dạ , ông chủ cảm phiền cho ngộ nhe !”

lảo tàu ăn mặc thật lạ mắt ,lảo vận chiéc áo vải lụa trắng như áo bà ba dài tay ,với hàng nút bằng cây thắt ngang ,dưới là chiếc quần vải thô màu đen cột túm 2 ống lại ,chân đi đôi giày da cá sấu thật là buồn cười .lảo khoanh tay trước ngực nhìn mông lung về phía bờ con đò vừa rời bến ,miệng lẩm bẩm vu vơ điều gì đó bằng tiếng tàu ,rồi chắc lưởi hít hà ,thỉnh thoảng lại liếc ánh mắt như mèo về phía loan ! ánh mắt ấy không qua khỏi tầm nhìn của tân,anh cau mặt rồi quàng tay ôm lấy vai vợ,lẩm bẩm:”-phong tục người gì kì cục quá!”

suốt quảng đường qua sông ,trời càng gió mạnh ,vút nước sông tung toé lên khách đò ,mấy đứa trẻ rú lên cười khoái trá ,người lớn lại lo lật đật dương dù .…..nhưng trời lại chưa chịu đổ mưa ,bổng dưng 1 mùi thúi lợm như chuột chết sình đưa đến trong cơn gió lạnh ! ai nấy bịt mủi ,có người thì thầm :”-không chừng có ma nam ( xác chết trôi ,ma da) đâu đây rồi !nam mô a di đà phật phù hộ cho con !”

lảo tàu đan 2 bàn tay gân guốc với những móng dài như phụ nử vào nhau ,lảo nhắm mắt như định thần hồi lâu ,bất chợt ..rùng mình.. rùng mình… mấy cái như cảm lạnh ,lảo bừng mắt ra ngó chăm bẳm lom lom vào 2 vợ chồng tân và loan một cách trắng trợn trơ trẻn ,không còn ti hí liếc nhìn như lúc nảy nửa !

tân không nín nổi :-“ ông tàu nầy nhìn cái gì mà nhìn kì vậy ,người ta bầu bì chớ có gì lạ đâu mà ông ngó hoài !”

bao nhiêu là cặp mắt xoáy vào họ ,loan thấy kì quá nên nói nhỏ nhỏ với tân :”-thôi mà anh ,ghe sắp tới bờ rồi !”

lảo chèo phóng mạnh cây sào xuống nước ngập vào cát để neo giử con đò lại ,miệng hối thúc :-“bà con lẹ lẹ lên ,sắp mưa to gió lớn về ,tui củng về nhà chớ ở đây sét đánh dử lắm à nhe .!”

lảo tàu già vuốt bộ ria mép rồi bước từng bước dài mạnh mẻ rời khỏi ghe ,1 tay lảo cầm quai cái hộp gổ dài độ 6 tấc đong đưa ,tay kia vác cái nãi bằng vải rất lớn trên vai ,xem ra lảo già mà không yếu như bộ dạng bề ngoài ,tân ném 1 cái nhìn hơi lo lắng vào lưng lảo.,rồi đẩy nhẹ vào lưng vợ ;-“mình lẹ lẹ để mắc mưa em ơi .”

loan 1 tay với ra sau nắm vịn cổ áo chồng ,1 tay giử bụng ,từng bước nặng nề đi đến mủi ghe ,lảo chèo mím môi nắm chặt cái sào cắm ,cố giử cho gió không bạt con đò bê ngang,luôn miệng hối thúc :”-nhanh nhanh lên cô bác ơi !”

bổng nhiên loan “oái “ lên 1 tiếng thật lớn , chân sau của cô vướng guốc vào mủi ghe ,cô loạng choạng té sấp mặt ….! Nghe tiếng kêu ,lảo tàu xoay người thật nhanh ,tréo chân hình chử x rùn thấp người , đưa chiếc tay nải trên lưng đở cú té của loan ,loan vừa ngả người đã chạm vào tay nãi mềm mại của lảo đở lấy ,2 tay cô lật đật ôm lấy tay nãi như người sắp đuối vớ được chiếc phao !tân thét lên :”-có sao không em !” rồi buông va ly nhảy xuống bờ ôm xốc dưới nách loan .

loan hoàn hồn lấy 2 bàn tay áp vào đôi má xanh xao trắng bợt ,lảo tàu từ từ chuyển bộ đứng lên ,lắc nhẹ đầu rồi nói “-hầy ! cái lầy là chuyện mới thì nó nhỏ thôi ,về sau lầy sợ là mới 1 chời lo lắng a!”

tân nghẹn ngào vài giây ,rồi nói “-thiệt cám ơn ông quá sức ,không thì vợ tôi té sấp rồi ! nhưng mà chuyện sanh nở vợ tôi dỉ nhiên là tôi phải lo tròn rồi !”

lảo tàu nói ngay “- ai da ,ngộ không nói cái chuyện sanh đẻ ,mà là cái chuyện …….kia kìa !!!” lảo ngập ngừng làm tân và loan thấy vừa lo lắng vừa khó chịu ,rồi lảo tiếp :-“ mấy nị còn nhớ cái con gió nghe mùi hồi nảy á! Có biết là cái gì không ? không biết à ! cái thứ đó nó theo mấy nị về tới tận đây lận đó !tui nói thiệt cái nầy ông chủ nghe nhe ,cái huyệt ấn đường nầy của ông chủ nó tối đen thui lui hà ! “ vừa nói lảo vừa chỉ tay vào giửa 2 chân mày của tân .

tân cau mày ,hít vô như nghẹn thở nảy giờ ,rồi nói “-tôi là người tây học ,không ưa chuyện mê tín hoang đường !ông à ,xin ông đừng nói vu vơ vậy cho vợ tôi phải lo sợ không tốt !”

loan vội cắt lời tân :”- thôi thôi anh , để nghe ổng nói đi ,từ lúc em bước xuống xe là em đã cảm thấy trong bụng bồi hồi lắm rồi ! khi lên ghe chạy giửa chừng em càng sợ hơn ,em nghe như có tiếng của …dủng …kêu em trong gió vậy !.... ông ơi , ông có phải là thầy bói không ?làm ơn coi vợ chồng tôi có gì trắc trở không ?”

tân bực bội :-“ sao em cứ nhắc tên người ấy hoài vậy ! em cứ an tâm mà lo cho mẹ tròn con vuông đi , đừng làm anh phải thêm lo lắng !”

lảo tàu trầm ngâm rồi nói :-“nói thiệt với 2 vị đây ,tôi chính là thầy giang hồ phiêu bạt ,lấy nghề xem bói làm 1 phần kế sinh nhai ,nhưng đây không phải là nghề chính của tôi ! nghề chính của tôi là ……..mà thôi ,cái mấy nị không cần biết ,hiện tại là có duyên nên tôi đi chung chuyến đò với 2 vị ,nhưng chức nghiệp thầy chẳng lẻ thấy nguy mà không nói ,… ông chủ à ,căn phần của ông nó đen lắm rồi a ! xin ông hảy kiếm ngay 1 cái chùa mà xin tá túc qua đêm nay ! hy vọng nhờ ân phúc tổ tông mà lánh đở cho qua cái đêm nay ……còn cô đây thì đến ngày …….”

“thôi đi “tân quát lớn cắt ngang “ lảo già nầy ,tôi người có học không tin chuyện hoang đường mê tín đâu , ông đi ra ngả ba đầu chợ mà coi bói kiếm ăn đi , đừng ở đây mà hù doạ móc túi đàn bà con gái ,tôi kêu lính mả tà cùm ông bỏ bót đó !”

lảo tàu cười nhạt làm xếnh bộ râu mép “-lảo đây đâu có kêu mấy nị trả tiền coi tướng đâu !mà phải lo? Nhưng thầy lảo truyền nghề lảo coi trăm người như 1 chưa hề sai ,mọi người gọi ta là -lảo tướng số - ta đây quả quyết đêm nay là ngày 14 tháng 7 âm lịch thuộc giờ dần ,mối nợ của ông chủ sẽ đến tìm ông ,e là lành ít dử nhiều ! lúc đó ông lo thân còn chưa xuể ,hà huống lo cho vợ ông nửa á!”

tân nổi giận gào lớn “-ông câm họng đi , đồ thất học vu vơ biết gì gia đạo người mà láo khoét ….”

lảo tướng số cắt lời tân “-nếu ông không tin hảy nhìn ra sau lưng ông xem ,dưới cát kìa !...kia kìa …là dấu chân của nó theo ông qua sông đến đây rồi đó !”

loan và tân ngó lại về phía bờ sông ,trong nhửng dấu guốc dép in trên cát có lẩn vào nhửng dấu chân người với phần ức và 5 ngón gần sát sau lưng tân !tân sừng sộ !”-thì có ai đi chân không lên bờ chớ có gì kì đâu !?”

“-ha! Ông chủ không thấy rỏ a? hay tại chời tối rồi ? mấy cái dấu chân nầy không có cái gót như người ta bình thường ! là nó đó ! nó bây giờ nhẹ lắm , đi trên cà ràng còn không bể nửa a! nó nhẹ nên đi có nửa cái bàn chưn hà !”

-“mẹ kiếp ! tôi phải văng tục với ông rồi đó ! ông cút đi ,tui la kêu lính mả tà băt ông liền đó !”

lảo tướng số không trả lời mà để tay nải xuống ,rồi luồn tay lẹ vào túi áo lấy gì đó dúi về phía loan vừa nói :”-tui đưa bà chủ cái nầy để …….’

Tân 2 tay ôm loan ,chân đá mạnh vào bàn tay lảo tàu ! lảo tàu bị bất ngờ không dè tân nổi giận quá sức như vậy ,né lui ắt không kịp ,lảo liền đưa tay kia nắm cái hộp gổ ra mà đở !” cành “ 1 cái ! tân mang giày tây ,lại đá quá mạnh ,cái hộp gổ sút chút gài bật xuống ! 1 cái búa chẻ củi thật lớn rơi ra !

Tân và loan xanh mặt khi thấy cái búa chẻ rất lớn ấy ! tân ôm lấy loan ,cả 2 đồng lùi lại mấy bước liền ! lảo tướng số im lặng ,nhanh nhẹn ngồi xuống lấy cây búa bỏ ngay vào hộp gài chốt lại ,rồi nhặt 2 vật bị tân đá làm rơi lúc nảy ,lảo nói :-“ hây! ngộ không có ác ý gì ! chỉ là muốn đưa 2 cái bùa hộ mạng nầy cho mấy vị.mong là qua cho đở cái cơn bỉ cực đêm nay mà thôi !nếu 2 vị từ chối thì chắc là số trời đã định vậy !”

lảo quảy cái tay nải lên vai ,xách hộp thoan thắt bước đi dọc theo bờ sông ,phía xa xa kia là bóng ông chèo và con đò đang khất dần ….trời bắt đầu rơi hạt tí tách ….bổng nhiên lảo tướng số quay đầu nói vọng lại :-“theo hướng tôi đi cách 2 cây số là cái thảo am của tôi , đêm nay có gì xin hảy cố gắng ghé đến chổ của tôi ! xin trời phật phù trợ cho 2 vị tai qua nạn khỏi !”

tân nói với loan “-đồ khốn nạn ! nó còn quay lại trù rủa mình nửa chớ ! thầy bói gì mà đem nguyên cây búa đẻo tổ bố theo ! chắc là loại ăn cướp thảo khấu sơn lâm đó !”

loan sợ hải “-anh ơi ,em thấy ông đó coi bộ thiệt tình lắm ! anh biết không mấy cái dấu chân đó nó…….” Loan nói đến đó ,bổng mùi hôi thúi lúc trên sông lại ập đến ,cả 2 rùng mình ngó lại mấy cái dấu chân trên cát ,mưa rơi khá nặng làm nhạt nhoà gần hết ….bất chợt ! tân thấy như lại có vài dấu chân hiện ra trên cát …tân dụi hết hồn dụi mắt ,trời lại nhá nhem tối quá rồi ,tân xách va li rồi dìu loan bước nhanh dưới mưa ,mưa không ồ ạt nhưng nặng hạt đau rát cả vai ,họ tiến sâu vào ven lộ đất gần đó ,tân gọi thật lớn “-xe lôi ,xe lôi –có ai xe lôi không ?khách đây !!!!”





………………………………………………………

Nhà trọ cô bảy hường cách không xa đường đất ven sông ,tân móc mớ tiền cắc dúi cho anh xe lôi ,anh rối rít cãm ơn rồi kéo xe thật nhanh khuất vào mưa mịt mùng ! tân vừa đập cửa nhà vừa gọi lớn :-‘dì ơi ! tụi con nè ! mở cửa tụi con !”

Kêu hoài không thấy ư hử gì trong nhà tối đen im lặng ,tân thất vọng :-“dì hường đi đâu không biết ?anh đưa em về đây bởi vì nhà bảo sanh cách đây không xa ,tiện cho mình ! không dè tối nay mưa lớn quá chừng ! em có lạnh không ?”

Loan chưa kịp trả lời tân ,bổng có tiếng người kêu lớn “-thằng tân! cháu bà hương phải không ?” 1 phụ nử trạc trên 50 đội nón lá dưới mưa cầm cái đèn dầu chạy đến “-ủa đúng là con rồi ?! vợ mầy đó hả ! sao tối quá mới lên tới ?”

Tân vừa định trả lời thì có tiếng chó tru dài thê lương đến rợn da gà !người đàn bà la lên “-mi nô ! mi nô ! gì mà tru ghê vậy ! cái con chó nầy mắc chứng gì rồi mà mưa nó tru thấy ghê luôn ! trước nay đâu có ba trợn vậy nè !”

-‘dạ chào cô ,con tân nè ,xe lửa hư đường ray nên đến quá trể ,lại mắc mưa ,nên tụi con giờ nầy mới vô tới đó !”

- “ừ ,con,cô hường lúc chiều không khoẻ ,bị lên máu ,nên đi qua nhà thương nằm tính ít hôm rồi về gặp bây ,có gởi chìa khoá cho tao nè ,bây vô nhà thắp đèn lên rồi thổi cơm ăn nghen ,vợ mầy cần gì thì đêm hôm cứ chạy qua hú tao ,chó nó sủa là tao biết rồi ‘.

-‘dạ ,cảm ơn cô nhiều lắm ,thôi cô vô đi khéo mưa ướt bịnh đó !’

-“thôi ,mai trưa qua nhà tao ăn cơm cho vui nghen,tao về a!”

Cô sáu tay vịn nón lá ,tay cầm đèn đi nhanh như chạy dưới mưa vì sợ đèn tắt ,vang tiếng chó sủa mừng chủ cách độ vài mươi mét trong tối .

Tân mau chóng mở cửa đưa loan vào ,1 cơn gió mạnh lốc thẳng vô nhà ,mùi thối nồng nặc vang lên ! tân cố gắng khép cửa lại mà gió quá mạnh !” em ơi ! phụ anh 1 tay !” cả 2 đóng sầm cửa lại ! tối thui ! tân run run vì lạnh hay sợ không biết ,thọc tay vô túi tìm cái quẹt lửa hoài mà không ra ! té ra trong lúc tung chân đá lảo tướng số làm cái quẹt văng ra mất rồi ! nghỉ đến đó tân thấy thật là xui xẻo vì cái lảo tàu mắc dịch ấy …….

Loan sờ soạn trong tối chạm phải bàn thờ gia tiên trong nhà ,cô biết trên bàn thờ luôn có ống quẹt cây ,-xooèe- ngọn lửa bùng lên ,cô thấy 1 gương mặt đàn ông trên bàn thờ đang chăm bẳm nhìn thẳng vào mình ! Á! Cô khẻ la lên ,tân thấy sáng lên mừng quá ,lấy diêm từ tay loan mồi vào cái đèn dầu rất lớn trên bàn .

Tân nói “-là hình ông nội anh đó em à,nghe nói dòng họ nhà anh không ưa bà nội nên không chịu để di ảnh bà lên chung với ông !”

Loan củng hiểu khi tân nói ,vì cô có nghe đồn rằng bà nội tân có đi lại riêng tư với 1 người đàn ông khác ,sanh ra 1 người nử ,người nử nầy chính là mẹ của Dủng ,dủng chính là người yêu đầu tiên của cô . ,và tha thiết yêu cô ,họ hẹn ước nhau bằng 1 nắm tóc của cả 2 người bện lại ,nhưng sau đó nhà dủng sanh vào cảnh làm ăn gia đạo bần cùng ,dủng phải bỏ đi xa trốn nợ nần khi mẹ mất …..trong lúc ấy ,tân đã ngỏ lời cầu hôn cùng cô ,dù học chung với cả dủng và tân ,nhưng cô thích dủng ở chổ mạnh mẻ ,và thích tân ở chổ lịch lảm ..…………..cô đã nhận lời tân ,khi dủng trở về ,giửa dủng và tân có xích mích rất lớn ,với thế lực giàu có của nhà tân ,dủng uất hận bỏ đi lên núi thành trạch,sau đó người ta tìm được xác dủng chết treo cổ trên triền núi ….trước khi tìm ra xác dủng ,mùi thúi bay khắp cả thôn mấy ngày liền ,mọi người theo mùi trong gió tìm ra xác dủng ,trên cổ tay dủng còn cột chặt 1 lọn tóc người.

kể từ lúc về nhà tân ,lắm khi trong mơ loan thấy dủng về người đầy xây xát máu me , áo quần rách nát ,không nói nên lời ,chỉ nghe tiếng thở dốc và nghiến răng trào trạo .khi mang bầu càng gần ngày sanh ,cơn ác mộng về dủng càng kéo đến nhiều hơn ,nhưng cô không nói ra ,vì biết tân vốn không hề ưa dủng là kẻ tình đich không đội trời chung ,cô muốn đi thật xa chốn củ để thoát ảnh hưởng quá khứ nặng nề u ám ,tân đã chìu loan và đưa cô đến vùng đất dong ha nầy…..

mải miên mai hồi tưởng ,loan quay lại ngó tân ,tân đang nằm trên trường kỷ ôm ngực thở dốc .cô vội chạy đến bên chồng “-anh sao vậy ?” tân thều thào “-sao anh thấy mệt và khó thở quá ! như có gì siết họng nghẹn ngào nặng ngực ghê ! chắc anh hút thuốc quá nhiều rồi !” tân lồm cồm dậy _” không gì đâu em ,chắc đi đường mệt và bực lảo thầy tàu đó thôi em !”

-‘anh ơi ! về phần em thì lạ lắm ,anh nghỉ coi ,khi đi xe lửa thì đường ray lại hỏng,phải dừng lại khá trể ,rồi đến lên ghe em lại vấp ngã ,may nhờ lảo tướng số nâng đở kịp thời ! về đây lại nghe chó nhà dì sáu tru thảm như vậy ! anh không thấy gì lạ sao ?’

-anh mệt em quá ! sao em quá tin vào lảo ba tàu đó ! thời buổi a pô lô lên trủ vụ rồi em à ! nghe em nói anh thêm nhức đầu !

dủng nói xong lấy tay bóp trán ,loan nhìn theo thấy kinh hải ! quầng thâm đen giửa ấn đường tân hiện lên rất rỏ ! loan cảm giác như mặt tân bị kéo giản dài ra thêm .cô nói “-thôi em lấy thuốc cảm anh uống nhe,anh nghỉ đi , để em xuống bếp nấu cơm mình ăn “

tân uống thuốc xong thiu thỉu ngủ ….bổng “ CHÔANG! “ tân giật bắn người chồm dậy _”gì đó ! có sao không em ?!” tân cầm cái đèn dầu trên bàn chạy ngay xuống bếp ,loan đang cầm cái nồi nhôm nói “-em lấy cái nồi nầy định nấu cầm phải sợi dây ,sợ quá tưởng con rắn nên buông tay !”

tân chiếu đèn vào sợi thừng bổng rùng mình ! sợi thừng nầy ….sao quá giống …cái sợi thừng tân thấy lúc mọi người hạ xác dủng xác dạo nào ! tân ném cái thừng vô xó tối và nói “-à ! cái quỉ nầy hả em ? để căng dây phơi chiếu đó !

họ dùng cơm với khô cá vì không thể đi chợ ,cái đèn dầu leo loét phụt ngọt lửa khi tỏ khi mờ ,loan nói :-“anh coi ,cái đèn nầy sao ghê quá hà !’

-‘ghê gì ! nó sắp hết dầu ,nên lụn tim đó em , để sáng mai anh chăm thêm dầu là hết vậy hà ‘.

Tân ăn không ngon miệng…liền móc bao thuốc trong áo ra hút ,anh vừa kề thuốc vào đèn bổng đèn phựt mạnh lên nghe cái HÙU ! tân hoảng hồn đánh rơi điếu thuốc , đèn tắt tối om ! ngoài ngỏ bổng có tiếng phèng la đánh vang lên trong đêm gió ầm ì ! KENG..KENG..KENGKENG! BỚ BÀ CON ƠI ! RA ĐÂY !

Loan sợ qua ôm cứng lấy tân ,tân thấy như tim mình như ai bóp chặt bồi hồi !anh ráng trấn tỉnh ngó đồng hồ dạ quang đeo tay _”-gần 11g đêm rồi ! có chuyện gì vậy ta ? em từ từ xuống bếp lấy cái đèn kia lên ,cái nầy lụn tim rồi ,anh ra coi có gì mà um sùm như vậy ?!

Tân lấy cái nia sàng gạo che trên đầu rồi quấn tờ nhật trình ,bật quẹt đốt bước ra ngoài ,dưới mưa ,nhiều người cầm đuốc dầu hay đèn dầu chạy ra túm lại gần đó ,tân chạy nhanh đến trước khi tờ báo cháy hết .

Ông chèo đò ban chiều đang chỉ tay ra sông “-bà con ra ngoài đó coi ,người nhà ai thì ra mà nhận đi !”

-chuyện gì vậy , ông ba ?

-hồi nảy mưa lớn quá ,tui sợ quá ,tui sợ gió trôi ghe nên ra coi buộc kỉ lại dây ,lội xuống nước thấy cái gì đụng đụng hoài ,tưởng cái bao cát ai bỏ ,tới chừng thọc tay xuống thấy nhớt lầy ,mò mò đụng cái gì như cục rong lớn vậy ,tui xốc lên thì tá quả tam tinh ……mô phật !

-cái gì !cái gì vậy ?

-cái ai chết trôi vướng vô ghe tui ! mô phật ! hèn chi hồi chiều nghe mùi quá xá ! là tui nghi nghi rồi ! tui ráng vái trời phật rồi nhắm mắt kéo nó vô bờ ! rồi ù té chạy vô đây kêu bà con nè !

-……………..

Tân trở vào nhà ,không dám nói loan nghe …….

-gì vậy anh ?

- anh không biết em à ! nghe nói người ta tìm ai mất tích hay đi chưa về gì gì đó ! anh không có theo họ vì mưa lớn quá ! vả lại đang đêm tối vậy anh không để em ở 1 mình được !

bổng nhiên có mùi thối bay vào ào ạt ,rồi có tiếng mọi người vang lên .

-sao? Sao rồi ? có nhà ai đi chưa về không ? ra đây nhận mặt coi …

-là đàn ông hả ???

-phải xóm của mình hôn ?

-ở đâu ra vậy ? ai thấy vậy …..



…………………………

cốc cốc !!! tụi thằng tân bây ngủ chưa ?

-dạ ,tụi con nè ,dì !

Tân mở cửa ,dì sáu nhăn mặt nói :”-trời ,bây ơi ,hay gì hôn ? xác trôi ở đâu vô xóm nầy ! may là không phải ai xóm nầy ! chắc xóm trên ! để mai ngày coi ai tới lảnh ! bây giờ đêm hôm ,họ đắp chiếu quàng để ngoài kia ,bây đừng ra ngoải nghe !”

-ái ! ghê quá ! sợ quá ! chổ nào vậy dì ?

-đó đó ! chổ gốc cây gừa thòng rể xuống đó !

trời tối như mực ,thi thoảng trời nhá chớp ,loan thấy mập mờ cái cây gừa rể như cây đa lòng thòng như con quái vật ,cách nhà độ 5 hay 60 met.



………………………………………………………….



Tân nằm vắt tay lên trán không tài nào ngủ nổi ,loan ôm cứng lấy anh vì sợ và ngủ hồi nào rồi ,….quả là quái thật khi đặt chân xuống vùng đất nầy , hay là ….cái gì theo mình mà ông tàu đã nói chứ ??? dủng ư ?! dủng đã chết rả thây cả năm rồi ! chôn ở chân núi thành trạch rồi ,vì không ai thừa nhận hết ! tứ cố vô thân ! vì vậy mà khi sống nó không còn gì để mất ! nó đã đe doạ mình khi mình lấy loan ! mình có mứơn tụi thầy vỏ lưu manh đánh nó củng để dằn mặt nó mà bảo vệ hạnh phúc gia đình thôi ! nhưng nó thề giết loan để chết cùng nó thì quá lắm!…..không ngờ tụi thầy vỏ lại làm như vậy ! mình cứ ngở là đâm chém gì đó ! ai dè đem thắt cổ treo nó ! ….củng hay ! ai củng nghỉ nó tự tử mà chết ! mình củng vơi đi hơn nửa gia nhà để lại vì muớn tụi thầy lưu manh nầy …..ôi ! tất cả chỉ vì tình yêu với loan mà thôi !.....

trời lại tiếp tục mưa xối xã ,tiếng nước chảy nghe ồ ồ như trâu thở ,tân thấy nao lòng không ngủ được !

-‘”ĂN TRỘM !BỚ NGƯỜI TA ! ĂN TRỘM!” tiếng dì sáu kêu hải hùng vang dội lên !..sau đó là đồng loạt tiếng gỏ thau nồi ,thùng thiếc ầm ầm lên trong mưa …tiếng chân người thình thịch chạy túa ra ,tiếng bì bỏm liên tục của nước tung toé ! tiếng chó sủa tru lên từng hồi !......

tân gở tay loan ra nhỏm dậy ,tay cầm đèn ,tay đội cái nia chạy ra ,trong xóm nhiều người đang bâu quanh nhà dì sáu ,dì sáu run run nói :-“ tui…tui….hồi nảy mới thấy nó đứng như cái bóng ở cửa sổ ,tui nghe con chó nó gầm gừ ,tưởng thằng cháu nhà bên nó qua tìm ,tui hỏi mấy lượt mà nó hổng nói ,tui cầm đèn bước ra thì nó vút 1 cái lên trời mất tiêu rồi ! bà con ơi !”

-ăn trộm gì mà nó bay được hả ? kì vậy ?

- hay là tụi thầy nghề vỏ trên chắc cà đao bị đói về đây ăn trộm ,lợi dụng trời mưa ? có động thì phi thân lên nóc nhà bà rồi không chừng !!!

-đúng rồi ! đúng đó ! bây giờ mình đốt đuốc nhiều lên ! đàn bà cầm cây ở dưới , đàn ông leo lên nóc nhà coi ,ai có thấy la lên ! cả xóm xúm lại bắt nó nghe!

-phải !phải ! lẹ lên !lẹ lên ! bắt đánh bỏ mẹ đồ ăn trộm đi !

Tân nghe vậy vội chạy về đứng cầm cái chày đâm tiêu thủ ở cửa ,thanh niên đàn ông thì xúm nhau bắc thang leo lên nóc nhà tìm ăn trộm, đèn đuốc lập loè ,kêu gọi nhau oang oang cả xóm …..trời dịu mưa rồi rơi lác đác ,mọi người thất vọng …không tìm ra ai lạ mặt hết ! xóm nầy toàn nhà lá ,nhà cây ,chỉ có vài nhà lợp ngói khang trang 1 chút như nhà trọ nầy và nhà nào có ghe mấy chục tấn đi buôn …nên leo không cao và tìm không khó lắm ,mà vẩn không có ăn trộm nào !

bổng có người la lên _”a! đúng rồi ! còn chổ cây gừa ! nảy giờ chưa tìm ! hay là nó leo lên cái cây rậm rạp đó trốn rồi ! mẹ bà nó !

-thôi ! ghê quá! hồi nảy quàng xác thằng chỏng chết trôi ở đó ! ai mà dám tới nửa !?

-Đ.mẹ ! thằng dái nhót ! thằng ăn trộm sống không sợ lại đi sợ thằng chỏng chết trôi! Đi! Đi ! cả xóm tới đó đi ,rồi tui xung phong cầm mác leo lên cho ! gặp nó tui chém cho bỏ mẹ luôn !

mọi người xúm nhau chạy lại cây gừa ,gừa là họ cây da ,rể lòng thòng như trăm ngàn con rắn lớn nhỏ đong đưa trên cây xuống đất , lớp rể nầy như 1 bức tường bao phủ che chắn cho thân cây ,củng là chổ hang ổ của loài rắn rít ưa trú ngụ ,cây gừa nầy chí ít củng trăm năm rồi ,rất lớn và rậm tàng ….nếu có leo lên trốn thì chắc mà khó lòng tìm thấy ,ngoại trừ đốt hay đốn cây đi !

bổng có tiếng la lên thất kinh _” trời đất ơi ! xác thằng chỏng đâu mất tiêu rồi! bà con ơi !’

-trời ! còn chiếu không hà !

-không lẻ ăn trộm đi trộm xác thằng chỏng sao ???

-tìm quanh cây cái đi !

-không thấy mẹ gì hết !

-ái ! bà con ơi ! chắc cọp tha mất xác rồi ! tui thấy dấu chân ông 30 nè !

-chết cha rồi ! lớn chuyện rồi ! đâu, dấu chưn ổng đâu ???

-sao tui thấy không giống !!! dấu nầy có 5 ngón như chân người vậy!

-người sao không có cái gót chân ? cọp bên kia gần ga xe lửa có rừng còn có lí ! ở đây không lẻ cọp bơi qua sông !

-đem đuốc lại soi kỉ cho tui coi ! tui đi lính cho pháp từng bắn cọp rồi !.......ha! đây không phải dấu cọp ! mà là dấu người đi nhón gót ! đây nè ! tui đi thử bà con coi giống không nghe !

-úi dà ! đúng là giống y chang vậy ! vậy là ăn trộm đi nhón gót cho êm rồi !

-vô lí! ở đây cách xóm mấy chục thước ! cần chi đi nhỏn cho êm ? mà cái xác đâu rồi đây ??? hay là …..

-thôi ! mấy cha ! tui thấy ghê quá ! hay mình rút lui vô nhà phòng thủ cửa nẻo cho kỉ đi ,mai sáng báo lính mả tà đi lục soát để họ tìm !

-nhát quá ! ai gan theo tao ! cần 3 người leo lên cây gừa !

…………………………

…………………………..lát sau…..

……………………..

-thôi xuống à ! tìm nảy giờ không thấy cái mẹ gì hết ! toàn là thấy mấy ông không hà !!!

-ừ ! thôi xuống ! về nhà đóng cửa cho kỉ !

mọi người lục đục mạnh ai về nhà nấy ….tiếng nói và ấnh đuốc thưa dần rồi mất hẳn ,tân chạy đến bên dì sáu nói mấy lời trấn an ,nhưng bà run rẩy nói thì thầm vào tai tân -“ tao nghi không phải ăn trộm mà là ….nó …đó !”

-nó!? Nào ! vậy dì !

-là ,,,cái thằng quấn chiếu đó ! mô phật !

-không phải đâu dì à ! chết rồi làm sao sống lại ?

- nó đâu có sống lại ! nó thành ….quỉ..rồi….!

-không có đâu ! dì ơi ! xưa nay xóm nầy có vụ nào như vầy hôn ?

-không có ,mà tao nghe nói mèo đen nhảy qua xác chết thì nó ngồi dậy !thành …..quỉ nhập tràng !!!

- thôi dì đừng lo vu vơ ! lời đồn thôi ! con từ nhỏ đến nay thấy ma cỏ gì đâu nè ! để mai họ báo lính mả tà vô đi tìm thì có manh mối ngay .

- lạy trời ! tìm sao mà thấy nó ! ban ngày nó núp vô chổ gộp tối không có nắng chiếu ,ban đêm nó đi hút hơi thở của ai là người đó chết ! tao sợ quá ! thôi tối nay vợ chồng bây qua tao ngủ chung đi …

-thôi mà ! dì sáu lo quá rồi ! không có đâu ! vả lại còn con chó mi nô ! có gì nó sủa um lên ,tụi con nghe là chạy qua dì liền .

-ở đó mà suả ! hồi chiều nảy tự nhiên nó tru ghê rợ quá ! lúc bây tới ! hồi nảy nó gừ gừ 1 chút rồi sao cúp đuôi chậy xuống bếp trốn mất tiêu luôn ….

-thôi con về lo cho vợ con ,dì nghỉ đi , có gì gỏ nồi, bà con xúm lại .

-trời ! xóm nầy trước nay êm ru ! không hiểu mắc gì tối nay kì cục quá ! củng tại thằng cha ba chèo bày đặt kéo ba cái tầm bậy xui xẻo vô …..

……………………………

Tân về nhà trọ ,anh bước vào ngạc nhiên khi thấy loan vẩn ngủ say trước mấy diển biến ồn ào trong xóm ! chắc tại loan bầu bì lại quá mệt mỏi vì chuyến tàu 2 ngày nay , tân ngó đồng tay thấy 2g 30 phút ! anh không lên giường cùng loan mà lặng lẻ leo lên trường kỷ ở phòng khách nằm đốt thuốc hút .

-KEE…KEET….KEETT…tiếng nghiến làm tân giật bắn người ,hoá ra gió trổi mạnh lại đến dồn vào 2 cánh cửa sổ đã đóng ,khiến nó nhồi ra vô chạm vào nhau phát ra tiếng kêu kinh dị đó ! tân bực mình bước đến xem chốt gài ! chốt gài đã kỉ ,nhưng mổi khi gió từ ngoài thốc vào nó lại phát ra tiếng kêu !tân mở hết 2 cánh ra , định kéo ghịt vào thật chặt rồi mới chốt lại …..bổng thoáng có bóng ai bước vụt qua bên ngoài ! tân giật bắn người , dáng nầy coi quen quen ! đi với 2 tay khuỳnh khuỳnh ra …ai đây ? nhớ xem …! Á! Là dáng đi của thằng dủng !!! thằng chết treo ở núi thành trạch !.....bổng trong buồng có tiếng rên nhỏ nhỏ của loan vang lên ___”….ư.. ư….anh dủng…dủng hả ….”

Tân nghiến răng kéo mạnh 2 cánh cửa vào đánh rầm rồi chốt lại ,chạy nhanh vào buồng ,…dưới ánh đèn vàng vọt trên bàn hắt xuống ,anh thấy loan đang mớ ngủ run run người 1 cách kì lạ,loan thở hổn hển ,khoé miệng sùi đầy bọt mép ,tay chân từ run chuyển sang co giật mạnh hơn từng hồi ! tân vội lấy tay sờ trán loan thấy lạnh băng băng đến anh phải rùng mình sởn ốc ! loan lạnh 1 cách kì lạ ,dường như 1 khối khí lạnh đang bao quanh ,tân bốc lấy cái mền xếp sẳn cạnh đó tung ra để định đắp cho loan ,anh hải hùng khi thấy con rắn rất dài tung mình mổ vào anh !!!...tân té ngồi xuống ! con rắn nhào vào người anh quấn vô cần cổ ! tân như muốn ngất đi được vì kinh sợ! vài giây sau ,hoàn hồn ,tân thấy đó chỉ là sợi dây thừng mà anh đã liệng vào xó nhà bếp !....sao nó lại ở trong tấm mền nầy ??? chả lẻ loan đem để vào ? chi vậy ?tân gở dây ra rồi đắp mền cho loan ! loan vẩn run từng cơn ! tân ôm thật chặt loan vào lòng ,vừa khẻ gọi _”-em! Em à ! tỉnh lại đi em ,có sao không em !!!”

Loan từ từ mở mắt ra nhìn chăm chăm vào mặt tân ,2 tròng mắt loan bổng đảo tròn liên hồi rồi trợn trắng lên mất hết tròng đen ! lúc nầy loan quàng tay ôm chặt tân như 2 gọng kềm siết lại !!! tân sợ quá ,gọi gắt lên _”-em! Em! Gì vậy em !”loan bổng ghé mặt sát vào mặt tân ,hơi thở của loan lúc nầy thật hôi thối như mùi trên sông lúc chiều !

“ RÂ.. ẦMMM” Trời bổng gầm lên chớp sáng hực xuyên vào các khe cửa như muốn tung vào nhà ! trời ầm ầm lại đổ mưa xuống xối xả như thác !!! át hết tiếng côn trùng rền rỉ bên ngoài …..

Tân cố vùng ra khỏi vòng tay loan mà không được ! tân cuống lên gọi lớn !

“-LOAN! EM ! TỈNH LẠI !” loan bổng lại đảo tròng mắt liên hồi rồi nhìn vào mắt tân với cái nhìn âm u lạnh lẻo ,bất ngờ loan phóng miệng cắn thật mạnh vào gò má tân ! tân đau quá! cố vùng thật mạnh mà không ra ,loan càng liên tục cắn mạnh hơn và rứt thịt trên mặt tân ,máu phọt chảy ra làm ướt nóng cả ngực tân ,máu toé ra đầy trên giường và dưới sàn nhà !

Tân gào lớn lên nhưng tiếng mưa đả át đi tiếng người ! anh lấy hết sức bình sinh lăn mạnh người ,cả 2 rơi xuống khỏi giường đánh bộp ! anh sút ra khỏi vòng tay loan …tân lấy tay bụm mặt đầy máu ,tay kia chụp lấy cái đèn dầu trên bàn ,miệng gào lên :-“dì sáu ơ ơ.. ơi !..”...anh nhào phóng ra phòng khách với ý định chạy qua nhà dì sáu ! bất ngờ anh thấy sợi dây thừng ,anh nhặt lấy định trói loan lại …khi đồng hồ trong tầm mắt ,tân thấy nó chỉ đúng 3giờ khuya !

Anh chợt nhớ lời lảo tướng số “đêm nay là ngày 14 tháng 7 âm lịch thuộc giờ dần ,mối nợ của ông chủ sẽ đến tìm ông ,e là lành ít dử nhiều !...”….3giờ ư ! v ậy là giờ dần đến đây sao !!!



……………………………

CÀNH ! CÀNH ! 2 cánh cửa nhà bung mạnh vào trong ! 1bóng người lướt nhanh vào phòng khách ! gió lùa đầy mùi hôi thối nồng nặc vào mủi tân ….dưới ánh đèn anh nhận ra cái đáng đứng quen quen nầy ! đó là dáng khuỳnh 2 tay của dủng ! nhưng đây không phải dủng ! dủng đã bỏ xác tại núi thành trạch hôm nào rồi ! đây là xác thằng chỏng chết trôi ! với bộ áo quần mục rửa nhớt nhao nầy ! mà điệu bộ nầy là hồn ma bóng quỉ của dủng hiện về !

Tân thất sắc ! cổ như nghẹn lại không thốt nổi lời cầu cứu ! cái xác quỉ sống lướt ào qua mặt tân ,nó đi như nhảy ! để lại nhửng dấu ức bàn chân 5 ngón ướt nước trên nền gạch ! cây đèn trên tay tân dường như muốn tắt đi khi nó lướt qua ,xác thằng chỏng ào vào trong buồng ,tân nghe tiếng loan rên rỉ vọng ra ….tân chụp hết mớ giấy báo trên kệ phóng hoả cho sáng rồi xách sợi thừng chạy vào buồng ngủ …xác quỉ đang ngồi xổm trên giường ,2 tay vạch banh miệng của loan ra ,nó đang ngậm lấy lưởi loan kéo ra ! lúc nầy lưởi của loan như dản dài hơn 2 tấc ! loan bất động như chết rồi vậy !

Tân lấy hết can đảm nhảy lên giường ,anh lấy dây thừng siết cổ cái xác thằng chỏng rồi ghịt mạnh ra ,tân đang nghiến răng nhắm mắt ghịt thật mạnh ra phía sau lưng xác quỉ …anh bổng cảm thấy đau buốt nóng ở bắp đùi ,anh nhìn xuống thì thấy loan đang chụp và cắn thật sâu vào đùi mình ! loan không nhả ra ,cô tiếp tục lắc đầu thật nhanh và mạnh !mổi cú lắc ấy làm thịt tân bị xé ra , đau buốt tới tim !tân buông dây ra lấy tay cuống cuồng gở đầu vợ mình ra …xác quỉ lúc nầy lấy sợi thừng tròng vào cổ tân rồi xiết lại !... đầu óc tân quay cuồng ….tân chỉ còn 1 khái niệm :_SỐNG !PHẢI SỐNG ! tân co chân đạp thật mạnh vào đầu loan ,cái đầu loan bật qua 1 bên ,tân lại co hết 2 chân lại ,bung ra hết sức bình sinh vào cái xác quỉ ! ÌNH ! cái xác bung ngửa ra về phía sau !

Tân ù té chạy ra phòng khách ,lúc nầy giấy cháy tàn đã gần hết ,bất ngờ lửa tắt ngóm tối âm âm ,tân phóng ra khỏi nhà ,vấp té ầm vào vủng nước ,anh vùng lên chạy thí mạng ,thục mạng ,dù không phương hướng ,chẳng biết về đâu !mưa trên đầu tân tầm tả ,tân không còn mở miệng nổi mà kêu la ,sức tàn như dồn hết vào 2 chân phóng chạy …vấp …ngả! chống lên !...chạy …..cứ liên tục …

Tân thấy bờ sông hiện ra trước mặt phất phới nhửng điểm sáng lung linh…tân cùng đường ! anh ngoái lại …hai bóng người đang nhảy nhót về phía anh ,mớ tóc của loan tung lên theo từng cú nhảy…cái xác quỉ như chân thấp chân cao …. vừa chạm nhẹ đất đã tung người tiếp !

RẦM!!!!!! 1 CÚ SÉT vang lên gần đó tai tân như ù điếc đặc đi ! anh gom hết sức chạy về phía tay phải dọc theo bờ sông ,về hướng của tia sét vừa giáng xuống ,tân chạy theo bản năng mách bảo 1 cách vô hình ……mổi lần vấp ngã ,anh ngoái lại nhìn …vẩn còn ! nó vẩn còn đuổi theo !!! chạy ! CHẠY ĐẾN CHẾT miển thoát thân !

Tù mù gần đó có ánh đèn hiu hắt vọng ra ,tân loé tia hy vọng ,chân tự đổi hướng ! ngôi am tự hiện rỏ dần trong mắt tân ,còn mươi mét nửa ! cửa am mở từ bao giờ , đèn đuốc bên trong hắt ra màu hy vọng !.......tân tàn hơi ! ngã sấp ! anh nghe mùi hôi thối phả vào đầu tóc mình …cổ đau rát vì thòng lọng thít chắt !anh biết con quỉ đả tròng dây oán nghiệp vào cổ anh !...anh tuyệt vọng ..nhưng vẩn không tin mình sẻ chết ,anh hướng mắt vào vùng ánh sáng bên trong cửa am ,chợt thấy ấm lòng lại !!! bất ngờ ánh sáng vụt tắt ,loan ,vợ tân ,lúc nầy là con quỉ cái , đầu tóc rủ rượi .mặt trắng bệnh ,mắt toàn tròng trắng ,ngồi bệch trước mặt anh , nó kéo đầu anh dí mạnh vào cái bụng bầu ,tân thấy ngạt thở vì cổ bị xác quỉ thít chặt ! phần lại do mặt bị đè sát vào bụng con quỉ cái ! lí trí tân nghỉ mình sắp chết ! mà tâm linh tận lòng tân lại không hề tin điều ấy ! mắt anh tối sầm dần ….anh thấy đứa bé trong bụng loan ….có khuôn mặt không giống anh ….mà là khuôn mặt của dủng ! với ánh mắt mà anh đã bắt gặp trong xác thằng chỏng chết trôi !

bổng nhiên ! PHỰT ! màn đen chết chóc rời khỏi mặt anh ,xác con quỉ cái bật ngửa về phía sau ,cái đầu lặt lìa gần như muốn rơi khỏi cổ ,máu rịn ra hoà nước mưa thẩm đất chảy dọc theo mặt tân …anh thấy lảo tướng số oai nghi cầm cây búa chẻ đứng dạng 2 chân trên xác con quỉ cái ….lảo dùng cả 2 tay nâng búa lên khỏi đầu thật cao rồi giáng mạnh xuống ! tân nghỉ là đầu mình sẻ bổ đôi như quả dưa ! tân nhắm mắt …..

RẦM!!!....TRỜI LẠI BỔ SÉT !... tân thấy cổ mình nhẹ nhỏm ! sợi dây đứt mấy khúc rơi xuống co giật ngue ngẩy như con rắn,máu đen rỉ ra ….tân hít thật sâu vào ,cố xoay người lại nằm ngửa thở dốc ! anh thấy lảo tướng số đang giơ cao cây búa lên trời ,tay kia như ấn quyết chỉ thẳng 2 ngón vào cái xác quỉ .một tia chớp xoèn xoẹt ngằn ngèo như cái rể cây từ trời giáng vào lưởi búa ! lưởi búa sáng ngời sắc đỏ ! lảo thét lên “-hây A!” lảo hạ tay phóng thẳng lưởi búa vào xác quỉ , nó không kịp tránh vì lưởi búa như có mắt ! PHỤT! con quỉ lảnh trọn lưởi búa vào tâm ngực ,nó ngả ra sau dẩy đành đạch trên bùn lầy !

lảo tướng số nhanh nhẹn lạ thường ,lảo phóng đến bên tân xốc nách anh dậy ,thét lớn :”-phải cố lên ! tiêu diệt nó dịp nầy cho bằng được ! không thì về sau chúng ta đều khó sống !”

lảo dìu ,tân cố lết vào bên trong am tự , đèn đuốc trên bệ phật sáng choang ,bốn phía có tượng 4 vị dạ xoa cung tay oai nộ mắt lồi ,lảo bỏ tân tại chánh điện rồi chạy vào trong ôm ra 1 bó cọc gổ to bằng cườm tay ,lảo chạy ào ra khỏi am , tân cố hít thở thật sâu cho tỉnh hồn ,anh thấy lảo đang cố cắm từng cây cọc xuống đất ! tân chạy trở ra bên lảo ,nói :”-sư phụ! thầy làm gì vậy?Tôi phải làm gì đây ?”

-bây giờ tôi sẻ cầu phép ngủ lôi tiêu diệt tận gốc 2 con quỉ nầy ! ông mau phụ tôi cắm hết số cọc nầy vòng quanh xác chúng !

lảo tướng số vừa cắm cọc vừa niệm thần chú ,tân đầu óc còn chưa tỉnh hẳn ,anh cố dùng hết sức mà cắm mấy cây cọc cho thật sâu xuống đất ,giọng lảo tướng số oang oang “-thiên linh , địa linh ,lôi linh, cấp thỉnh tân hườn tứơng quân ,thuỷ hoả vân linh ,phong vủ hội tại tiền ,thập nhị bộ linh ,hồi cư hội vị ! úm oanh, úm oanh ,thiên lôi, địa lôi ,ngủ sắc lôi oanh……..

…………………………….

……………………………..

cấp cấp như luật lịnh -sắc sắc lệnh !!! án -ĐẢ!

TRÊN trời mây ráng đỏ vân tập vần vủ thật sát trên nóc am ,gió thổi mạnh xoay vần quanh họ ! lảo tướng số thét lớn ! –“không kịp rồi ! hảy kíp vào ẩn trong am cho nhanh ! “

Tân cố lê bước chạy vào trong am ,chân anh bị loan cắn hầu như tê liệt cả lên nửa người …lảo tướng số quăng cây cọc trên tay đi ,chạy đến xốc tân kéo vào trong điện thờ !!!

ĐÙNG !!! ĐÙNG !!! ĐÙNG!!! ĐINH TAI NHỨC ÓC ! sáng hực đến không còn thấy gì ! 1 lực lớn hùng hậu giáng xuống và xô ngả 2 người té sấp trước bệ phật ! mùi khét lẹt bay nồng lên ….như mùi diêm quẹt mới đốt . xua tan cái uế khí quỉ ma ………

cả 2 ngồi dậy nhìn ra ,bên ngoài lửa cháy hừng hừng trong phạm vi cắm cọc ! bổng trời lại đổ giông to gió cả cuốn ào ào ,cây cành lá rụng bay tơi bời ! lảo tướng số chắc lưởi rồi bấm tay nhẩm tính _”-tiếc thay ! tiếc thay ! oán niệm quá dầy ! nghiệp chướng chưa tiêu ! ta mất lưởi búa thần rồi ! mà nó thì vẩn còn !”

tân hỏi lảo “-thưa thầy , sao vậy thầy ???

lảo bảo “- vì mối thù của anh với con quỉ nầy quá lớn ! ta tuy ra tay hổ trợ mà chỉ vơi 1 nửa thôi ! việc hậu sự về sau là còn tuỳ ở anh rất nhiều !!! khi nảy ta chỉ kịp cắm có 9 cây cọc mà thôi ! nên lôi chưa đả hết đủ 12 phần công lực ! ta mất đi cây búa thần để chiêu lôi ! mà chỉ hạ đựợc có 1 con quỉ thôi ???

-thưa thầy .là con nào ?

-lát nửa sẻ biết ,giờ hảy đóng cửa lại thật chặt ,vì giông bảo sắp kéo đến đây !!!

Tân cùng lảo hè nhau đóng cửa chánh điện lại ,rồi ngồi im lặng nhìn nhau ,giây lát nghe gió từ xa ù ù thổi đến ,cây cối sứt gảy bay tứ tung rơi trên nóc điện nghe ầm ầm ! tân sợ đến xanh mặt ! lảo tướng số nghiêm trang cầm dùi gỏ mỏ tụng kinh.

đến hừng sáng ,gió lặng ,mưa dứt , êm đềm như chưa từng có gì xảy ra ,tân ngủ gục đi lúc nào không hay ….lảo tướng số lay anh dậy nói _” hầy ,ra mà coi kết quả vận mệnh của mình đi !”

cả 2 đẩy mạnh mở toang cổng điện ,lảo tướng số bước đến xem xét kỉ hiện trường cắm cọc rồi nói :-cháy thành tro hết rồi ! con quỉ cái tiêu rồi ! nhưng con quỉ kia vía xuất theo cơn giông đi đâu mất rồi ,nên cái lưởi búa của ta chỉ tiêu 1 nửa ,nếu tiêu trọn thì ắt nó đã tan hồn nát vía ! ắt củng là có phần khuất tất cho nó bởi ngươi ,nên trời khiến nổi cuồng phong ba ,nó nhân dịp này mà đào thoát !

-nhưng thầy đã nói nó cháy thành tro hết rồi mà !

-đúng vậy ! là cái xác thành quỉ của vợ ông và cái xác chết trôi bị nó nhập vào cháy thành than tro hết rồi ! con quỉ cái âm khí tụ chưa đủ đã tán thì khó hườn …..còn con kia nó mạnh lắm ! nó chỉ rời cái xác mà đi thôi !

-vậy ….thì rồi sẻ ra sao hở thầy ???

- nó sẻ tìm nơi phù hợp thu âm luyện công cho vửng lại ,rồi sau đó sẻ tìm ông để báo oán cho cùng xuống 18 tầng địa ngục mới thôi ! chẳng biết nị làm chuyện gì với nó hồi xưa mà oán nó ngập tràn đến vậy a?

- tôi xin cảm ơn sư phụ cứu mạng hèn nầy của tôi ! tiếc là lúc đầu tôi không sớm tin lời thầy !

-tôi không dám nói thật với ông ! vì tôi thấy mặt vợ ông âm khí mạnh quá ! chắc không thể cứu ! nên không nói ra ! vô ích ! chỉ còn hy vọng cứu được nơi ông thôi ,nên mới nói về ông ! ta về đây sớm đã chuẩn bị tính toán cho đêm qua ,mong tiêu diệt tận gốc mối hoạ nầy ! tiếc là chướng ông quá sâu dầy ! con quỉ ấy về sau sẻ tìm cái xác khác mà Đáo trở lại báo hận !

-thưa thầy , đó là loại ma quỉ lạ lùng gì vậy ?

-thầy ta gọi đó là CON QUỈ TRUYỀN KIẾP !

-thưa sư phụ ! vợ tôi đã mất ,tôi không còn gì quí trong đời !tôi không mấy thiết tha cuộc đời nửa !chẳng biết sống ra sao về sau ???

- thí chủ à ! ta vì ông mà sắn vào vòng oan nghiệt nầy ! lại tiêu mất bửu bối trừ tà rồi ! về sau con quỉ ấy trở lại củng không quên ta đâu ! ta nay phải cấp cấp trở về vân nam là chốn cư ngụ của thầy ta –sư phụ quách lâm –mà xin thỉnh cây độc sát thần đao về làm bửu pháp trấn am và hộ mạng già nầy !

-xin thầy nhận tôi làm đệ tử ,suốt đời theo thầy tu luyện bồi công giải chướng ,1 lời tôi nói thề chẳng nuốt trôi !

-hảo a! hảo a! thế sự đa đoan ! thôi đệ tử hảy cùng ta về vân nam bái yết sư tổ ,tu luyện phép màu ,về sau tự tế độ lấy thân mình .

-con xin lạy thầy 3 lạy , ân sư !!!

-tổ sư có lời truyền rằng “-ân xưa kia gia truyền lại cho thế nhân 36 đạo phù,72 đạo đức ,nay hết lòng xin dụng long tru qua lấy linh phù về mà hàng phục 36 động yêu tinh ,72 động quỉ mị,hết lòng mong triển khai đạo hạnh !

-thưa sư phụ ,vậy 36am và 72 động ấy ở chốn nào ?xin thầy dạy cho đệ tử tỏ tường ???

-ở trong cỏi lòng của ông đó ,học trò ơi ! thôi hảy mau vào am cùng ta thâu hành lý cùng lên đường.

……………………

dưới bầu trời quang đảng chói chang, lảo tướng số và tân tay xách nách mang hành trang thẳng tiến lộ trình, để lại sau lưng những dấu chân in hằn trên nền đất cũ .



-hết hồi một.