Thứ Hai, 28 tháng 3, 2011
CON QUỈ TRUYỀN KIẾP !
buổi chiều ảm đạm năm 1938.
Trời kéo từng cụm mây đen vần vủ trên bầu trời tỉnh dong ha như đe doạ
trút cơn mưa bất tận xuống .từng lượt người hối hả tay xách nách mang , đùm đề lủ trẻ xuống ga chuyến xe lửa vừa cập bến .
Trong số người ấy có 1 đôi nam nữ trạc chừng hai mấy ,mệt mỏi hốc hác dìu nhau xuống xe,người chồng đôi mắt thâm quầng vì mất ngũ,mặc bộ xi vin quần tây , áo sơ mi dài tay nhăn nhúm bỏ vào lưng quần,như dáng vẻ 1 công chức bàn giấy ,tay thì xách chiếc va ly cũ to tướng ,tay còn lại dìu người thiếu phụ mặc áo trắng ngắn tay ,quần lảnh đen , đi guốc ,khuôn mặt xinh đẹp mà tiều tuỵ ,thất sắc , đầy vẻ lo lắng .
họ dìu nhau đi đến con sông gần đó,hy vọng còn kịp chuyến đò ngang trước khi trời tối hẳn ,từng cơn gió mang nặng hơi nước thổi ồ ạt ,khiến cho thiếu phụ xiêu người đi nắm chặt quai chiếc nón lá trên tay .
họ gần như là người cuối cùng bước lên chuyến đò , ông lái đò vội buông tay chèo bước nhanh đến đở Loan lên ,tên người thiếu phụ ấy ,loan bước lên ghe 1 cách khó khăn vì cái bầu gần cận ngày sinh nở .cái nghe như chìm nhanh xuống ở phần mủi khiến mọi người ồ lên giật mình ,có người xì xào –“chắc con so hay sao mà bụng lớn quá! nặng ghê đi “!.....Tân ,người chồng , đứng sau ôm lưng vợ giử lại thăng bằng cho cô .
họ xuống ghe và lần bước dọc vào phần giửa ,với ý nghỉ an toàn và thăng bằng hơn cho chuyến đò.loan dừng bước vì không thể bước qua 1 tay nãi thật lớn nằm trên sàn ghe ,cô đứng lại thở dốc vài hơi , để rồi ngước lên chạm mắt vào 1 nhân vật có hình dáng xa lạ với người bổn xứ ,1 lảo tàu đầu hói thắt đuôi sam đang nheo nheo mắt nhìn cô ,lảo vội vàng mở lời với giọng lơ lớ:”-hây a,xin lổi nị a ,xỉu chẻ,cái lầy của ngộ nặng quá chời ,phải để đây á!”
Tân vội đở lời :”-không sao,thôi được mà !”
“-dạ !dạ , ông chủ cảm phiền cho ngộ nhe !”
lảo tàu ăn mặc thật lạ mắt ,lảo vận chiéc áo vải lụa trắng như áo bà ba dài tay ,với hàng nút bằng cây thắt ngang ,dưới là chiếc quần vải thô màu đen cột túm 2 ống lại ,chân đi đôi giày da cá sấu thật là buồn cười .lảo khoanh tay trước ngực nhìn mông lung về phía bờ con đò vừa rời bến ,miệng lẩm bẩm vu vơ điều gì đó bằng tiếng tàu ,rồi chắc lưởi hít hà ,thỉnh thoảng lại liếc ánh mắt như mèo về phía loan ! ánh mắt ấy không qua khỏi tầm nhìn của tân,anh cau mặt rồi quàng tay ôm lấy vai vợ,lẩm bẩm:”-phong tục người gì kì cục quá!”
suốt quảng đường qua sông ,trời càng gió mạnh ,vút nước sông tung toé lên khách đò ,mấy đứa trẻ rú lên cười khoái trá ,người lớn lại lo lật đật dương dù .…..nhưng trời lại chưa chịu đổ mưa ,bổng dưng 1 mùi thúi lợm như chuột chết sình đưa đến trong cơn gió lạnh ! ai nấy bịt mủi ,có người thì thầm :”-không chừng có ma nam ( xác chết trôi ,ma da) đâu đây rồi !nam mô a di đà phật phù hộ cho con !”
lảo tàu đan 2 bàn tay gân guốc với những móng dài như phụ nử vào nhau ,lảo nhắm mắt như định thần hồi lâu ,bất chợt ..rùng mình.. rùng mình… mấy cái như cảm lạnh ,lảo bừng mắt ra ngó chăm bẳm lom lom vào 2 vợ chồng tân và loan một cách trắng trợn trơ trẻn ,không còn ti hí liếc nhìn như lúc nảy nửa !
tân không nín nổi :-“ ông tàu nầy nhìn cái gì mà nhìn kì vậy ,người ta bầu bì chớ có gì lạ đâu mà ông ngó hoài !”
bao nhiêu là cặp mắt xoáy vào họ ,loan thấy kì quá nên nói nhỏ nhỏ với tân :”-thôi mà anh ,ghe sắp tới bờ rồi !”
lảo chèo phóng mạnh cây sào xuống nước ngập vào cát để neo giử con đò lại ,miệng hối thúc :-“bà con lẹ lẹ lên ,sắp mưa to gió lớn về ,tui củng về nhà chớ ở đây sét đánh dử lắm à nhe .!”
lảo tàu già vuốt bộ ria mép rồi bước từng bước dài mạnh mẻ rời khỏi ghe ,1 tay lảo cầm quai cái hộp gổ dài độ 6 tấc đong đưa ,tay kia vác cái nãi bằng vải rất lớn trên vai ,xem ra lảo già mà không yếu như bộ dạng bề ngoài ,tân ném 1 cái nhìn hơi lo lắng vào lưng lảo.,rồi đẩy nhẹ vào lưng vợ ;-“mình lẹ lẹ để mắc mưa em ơi .”
loan 1 tay với ra sau nắm vịn cổ áo chồng ,1 tay giử bụng ,từng bước nặng nề đi đến mủi ghe ,lảo chèo mím môi nắm chặt cái sào cắm ,cố giử cho gió không bạt con đò bê ngang,luôn miệng hối thúc :”-nhanh nhanh lên cô bác ơi !”
bổng nhiên loan “oái “ lên 1 tiếng thật lớn , chân sau của cô vướng guốc vào mủi ghe ,cô loạng choạng té sấp mặt ….! Nghe tiếng kêu ,lảo tàu xoay người thật nhanh ,tréo chân hình chử x rùn thấp người , đưa chiếc tay nải trên lưng đở cú té của loan ,loan vừa ngả người đã chạm vào tay nãi mềm mại của lảo đở lấy ,2 tay cô lật đật ôm lấy tay nãi như người sắp đuối vớ được chiếc phao !tân thét lên :”-có sao không em !” rồi buông va ly nhảy xuống bờ ôm xốc dưới nách loan .
loan hoàn hồn lấy 2 bàn tay áp vào đôi má xanh xao trắng bợt ,lảo tàu từ từ chuyển bộ đứng lên ,lắc nhẹ đầu rồi nói “-hầy ! cái lầy là chuyện mới thì nó nhỏ thôi ,về sau lầy sợ là mới 1 chời lo lắng a!”
tân nghẹn ngào vài giây ,rồi nói “-thiệt cám ơn ông quá sức ,không thì vợ tôi té sấp rồi ! nhưng mà chuyện sanh nở vợ tôi dỉ nhiên là tôi phải lo tròn rồi !”
lảo tàu nói ngay “- ai da ,ngộ không nói cái chuyện sanh đẻ ,mà là cái chuyện …….kia kìa !!!” lảo ngập ngừng làm tân và loan thấy vừa lo lắng vừa khó chịu ,rồi lảo tiếp :-“ mấy nị còn nhớ cái con gió nghe mùi hồi nảy á! Có biết là cái gì không ? không biết à ! cái thứ đó nó theo mấy nị về tới tận đây lận đó !tui nói thiệt cái nầy ông chủ nghe nhe ,cái huyệt ấn đường nầy của ông chủ nó tối đen thui lui hà ! “ vừa nói lảo vừa chỉ tay vào giửa 2 chân mày của tân .
tân cau mày ,hít vô như nghẹn thở nảy giờ ,rồi nói “-tôi là người tây học ,không ưa chuyện mê tín hoang đường !ông à ,xin ông đừng nói vu vơ vậy cho vợ tôi phải lo sợ không tốt !”
loan vội cắt lời tân :”- thôi thôi anh , để nghe ổng nói đi ,từ lúc em bước xuống xe là em đã cảm thấy trong bụng bồi hồi lắm rồi ! khi lên ghe chạy giửa chừng em càng sợ hơn ,em nghe như có tiếng của …dủng …kêu em trong gió vậy !.... ông ơi , ông có phải là thầy bói không ?làm ơn coi vợ chồng tôi có gì trắc trở không ?”
tân bực bội :-“ sao em cứ nhắc tên người ấy hoài vậy ! em cứ an tâm mà lo cho mẹ tròn con vuông đi , đừng làm anh phải thêm lo lắng !”
lảo tàu trầm ngâm rồi nói :-“nói thiệt với 2 vị đây ,tôi chính là thầy giang hồ phiêu bạt ,lấy nghề xem bói làm 1 phần kế sinh nhai ,nhưng đây không phải là nghề chính của tôi ! nghề chính của tôi là ……..mà thôi ,cái mấy nị không cần biết ,hiện tại là có duyên nên tôi đi chung chuyến đò với 2 vị ,nhưng chức nghiệp thầy chẳng lẻ thấy nguy mà không nói ,… ông chủ à ,căn phần của ông nó đen lắm rồi a ! xin ông hảy kiếm ngay 1 cái chùa mà xin tá túc qua đêm nay ! hy vọng nhờ ân phúc tổ tông mà lánh đở cho qua cái đêm nay ……còn cô đây thì đến ngày …….”
“thôi đi “tân quát lớn cắt ngang “ lảo già nầy ,tôi người có học không tin chuyện hoang đường mê tín đâu , ông đi ra ngả ba đầu chợ mà coi bói kiếm ăn đi , đừng ở đây mà hù doạ móc túi đàn bà con gái ,tôi kêu lính mả tà cùm ông bỏ bót đó !”
lảo tàu cười nhạt làm xếnh bộ râu mép “-lảo đây đâu có kêu mấy nị trả tiền coi tướng đâu !mà phải lo? Nhưng thầy lảo truyền nghề lảo coi trăm người như 1 chưa hề sai ,mọi người gọi ta là -lảo tướng số - ta đây quả quyết đêm nay là ngày 14 tháng 7 âm lịch thuộc giờ dần ,mối nợ của ông chủ sẽ đến tìm ông ,e là lành ít dử nhiều ! lúc đó ông lo thân còn chưa xuể ,hà huống lo cho vợ ông nửa á!”
tân nổi giận gào lớn “-ông câm họng đi , đồ thất học vu vơ biết gì gia đạo người mà láo khoét ….”
lảo tướng số cắt lời tân “-nếu ông không tin hảy nhìn ra sau lưng ông xem ,dưới cát kìa !...kia kìa …là dấu chân của nó theo ông qua sông đến đây rồi đó !”
loan và tân ngó lại về phía bờ sông ,trong nhửng dấu guốc dép in trên cát có lẩn vào nhửng dấu chân người với phần ức và 5 ngón gần sát sau lưng tân !tân sừng sộ !”-thì có ai đi chân không lên bờ chớ có gì kì đâu !?”
“-ha! Ông chủ không thấy rỏ a? hay tại chời tối rồi ? mấy cái dấu chân nầy không có cái gót như người ta bình thường ! là nó đó ! nó bây giờ nhẹ lắm , đi trên cà ràng còn không bể nửa a! nó nhẹ nên đi có nửa cái bàn chưn hà !”
-“mẹ kiếp ! tôi phải văng tục với ông rồi đó ! ông cút đi ,tui la kêu lính mả tà băt ông liền đó !”
lảo tướng số không trả lời mà để tay nải xuống ,rồi luồn tay lẹ vào túi áo lấy gì đó dúi về phía loan vừa nói :”-tui đưa bà chủ cái nầy để …….’
Tân 2 tay ôm loan ,chân đá mạnh vào bàn tay lảo tàu ! lảo tàu bị bất ngờ không dè tân nổi giận quá sức như vậy ,né lui ắt không kịp ,lảo liền đưa tay kia nắm cái hộp gổ ra mà đở !” cành “ 1 cái ! tân mang giày tây ,lại đá quá mạnh ,cái hộp gổ sút chút gài bật xuống ! 1 cái búa chẻ củi thật lớn rơi ra !
Tân và loan xanh mặt khi thấy cái búa chẻ rất lớn ấy ! tân ôm lấy loan ,cả 2 đồng lùi lại mấy bước liền ! lảo tướng số im lặng ,nhanh nhẹn ngồi xuống lấy cây búa bỏ ngay vào hộp gài chốt lại ,rồi nhặt 2 vật bị tân đá làm rơi lúc nảy ,lảo nói :-“ hây! ngộ không có ác ý gì ! chỉ là muốn đưa 2 cái bùa hộ mạng nầy cho mấy vị.mong là qua cho đở cái cơn bỉ cực đêm nay mà thôi !nếu 2 vị từ chối thì chắc là số trời đã định vậy !”
lảo quảy cái tay nải lên vai ,xách hộp thoan thắt bước đi dọc theo bờ sông ,phía xa xa kia là bóng ông chèo và con đò đang khất dần ….trời bắt đầu rơi hạt tí tách ….bổng nhiên lảo tướng số quay đầu nói vọng lại :-“theo hướng tôi đi cách 2 cây số là cái thảo am của tôi , đêm nay có gì xin hảy cố gắng ghé đến chổ của tôi ! xin trời phật phù trợ cho 2 vị tai qua nạn khỏi !”
tân nói với loan “-đồ khốn nạn ! nó còn quay lại trù rủa mình nửa chớ ! thầy bói gì mà đem nguyên cây búa đẻo tổ bố theo ! chắc là loại ăn cướp thảo khấu sơn lâm đó !”
loan sợ hải “-anh ơi ,em thấy ông đó coi bộ thiệt tình lắm ! anh biết không mấy cái dấu chân đó nó…….” Loan nói đến đó ,bổng mùi hôi thúi lúc trên sông lại ập đến ,cả 2 rùng mình ngó lại mấy cái dấu chân trên cát ,mưa rơi khá nặng làm nhạt nhoà gần hết ….bất chợt ! tân thấy như lại có vài dấu chân hiện ra trên cát …tân dụi hết hồn dụi mắt ,trời lại nhá nhem tối quá rồi ,tân xách va li rồi dìu loan bước nhanh dưới mưa ,mưa không ồ ạt nhưng nặng hạt đau rát cả vai ,họ tiến sâu vào ven lộ đất gần đó ,tân gọi thật lớn “-xe lôi ,xe lôi –có ai xe lôi không ?khách đây !!!!”
………………………………………………………
Nhà trọ cô bảy hường cách không xa đường đất ven sông ,tân móc mớ tiền cắc dúi cho anh xe lôi ,anh rối rít cãm ơn rồi kéo xe thật nhanh khuất vào mưa mịt mùng ! tân vừa đập cửa nhà vừa gọi lớn :-‘dì ơi ! tụi con nè ! mở cửa tụi con !”
Kêu hoài không thấy ư hử gì trong nhà tối đen im lặng ,tân thất vọng :-“dì hường đi đâu không biết ?anh đưa em về đây bởi vì nhà bảo sanh cách đây không xa ,tiện cho mình ! không dè tối nay mưa lớn quá chừng ! em có lạnh không ?”
Loan chưa kịp trả lời tân ,bổng có tiếng người kêu lớn “-thằng tân! cháu bà hương phải không ?” 1 phụ nử trạc trên 50 đội nón lá dưới mưa cầm cái đèn dầu chạy đến “-ủa đúng là con rồi ?! vợ mầy đó hả ! sao tối quá mới lên tới ?”
Tân vừa định trả lời thì có tiếng chó tru dài thê lương đến rợn da gà !người đàn bà la lên “-mi nô ! mi nô ! gì mà tru ghê vậy ! cái con chó nầy mắc chứng gì rồi mà mưa nó tru thấy ghê luôn ! trước nay đâu có ba trợn vậy nè !”
-‘dạ chào cô ,con tân nè ,xe lửa hư đường ray nên đến quá trể ,lại mắc mưa ,nên tụi con giờ nầy mới vô tới đó !”
- “ừ ,con,cô hường lúc chiều không khoẻ ,bị lên máu ,nên đi qua nhà thương nằm tính ít hôm rồi về gặp bây ,có gởi chìa khoá cho tao nè ,bây vô nhà thắp đèn lên rồi thổi cơm ăn nghen ,vợ mầy cần gì thì đêm hôm cứ chạy qua hú tao ,chó nó sủa là tao biết rồi ‘.
-‘dạ ,cảm ơn cô nhiều lắm ,thôi cô vô đi khéo mưa ướt bịnh đó !’
-“thôi ,mai trưa qua nhà tao ăn cơm cho vui nghen,tao về a!”
Cô sáu tay vịn nón lá ,tay cầm đèn đi nhanh như chạy dưới mưa vì sợ đèn tắt ,vang tiếng chó sủa mừng chủ cách độ vài mươi mét trong tối .
Tân mau chóng mở cửa đưa loan vào ,1 cơn gió mạnh lốc thẳng vô nhà ,mùi thối nồng nặc vang lên ! tân cố gắng khép cửa lại mà gió quá mạnh !” em ơi ! phụ anh 1 tay !” cả 2 đóng sầm cửa lại ! tối thui ! tân run run vì lạnh hay sợ không biết ,thọc tay vô túi tìm cái quẹt lửa hoài mà không ra ! té ra trong lúc tung chân đá lảo tướng số làm cái quẹt văng ra mất rồi ! nghỉ đến đó tân thấy thật là xui xẻo vì cái lảo tàu mắc dịch ấy …….
Loan sờ soạn trong tối chạm phải bàn thờ gia tiên trong nhà ,cô biết trên bàn thờ luôn có ống quẹt cây ,-xooèe- ngọn lửa bùng lên ,cô thấy 1 gương mặt đàn ông trên bàn thờ đang chăm bẳm nhìn thẳng vào mình ! Á! Cô khẻ la lên ,tân thấy sáng lên mừng quá ,lấy diêm từ tay loan mồi vào cái đèn dầu rất lớn trên bàn .
Tân nói “-là hình ông nội anh đó em à,nghe nói dòng họ nhà anh không ưa bà nội nên không chịu để di ảnh bà lên chung với ông !”
Loan củng hiểu khi tân nói ,vì cô có nghe đồn rằng bà nội tân có đi lại riêng tư với 1 người đàn ông khác ,sanh ra 1 người nử ,người nử nầy chính là mẹ của Dủng ,dủng chính là người yêu đầu tiên của cô . ,và tha thiết yêu cô ,họ hẹn ước nhau bằng 1 nắm tóc của cả 2 người bện lại ,nhưng sau đó nhà dủng sanh vào cảnh làm ăn gia đạo bần cùng ,dủng phải bỏ đi xa trốn nợ nần khi mẹ mất …..trong lúc ấy ,tân đã ngỏ lời cầu hôn cùng cô ,dù học chung với cả dủng và tân ,nhưng cô thích dủng ở chổ mạnh mẻ ,và thích tân ở chổ lịch lảm ..…………..cô đã nhận lời tân ,khi dủng trở về ,giửa dủng và tân có xích mích rất lớn ,với thế lực giàu có của nhà tân ,dủng uất hận bỏ đi lên núi thành trạch,sau đó người ta tìm được xác dủng chết treo cổ trên triền núi ….trước khi tìm ra xác dủng ,mùi thúi bay khắp cả thôn mấy ngày liền ,mọi người theo mùi trong gió tìm ra xác dủng ,trên cổ tay dủng còn cột chặt 1 lọn tóc người.
kể từ lúc về nhà tân ,lắm khi trong mơ loan thấy dủng về người đầy xây xát máu me , áo quần rách nát ,không nói nên lời ,chỉ nghe tiếng thở dốc và nghiến răng trào trạo .khi mang bầu càng gần ngày sanh ,cơn ác mộng về dủng càng kéo đến nhiều hơn ,nhưng cô không nói ra ,vì biết tân vốn không hề ưa dủng là kẻ tình đich không đội trời chung ,cô muốn đi thật xa chốn củ để thoát ảnh hưởng quá khứ nặng nề u ám ,tân đã chìu loan và đưa cô đến vùng đất dong ha nầy…..
mải miên mai hồi tưởng ,loan quay lại ngó tân ,tân đang nằm trên trường kỷ ôm ngực thở dốc .cô vội chạy đến bên chồng “-anh sao vậy ?” tân thều thào “-sao anh thấy mệt và khó thở quá ! như có gì siết họng nghẹn ngào nặng ngực ghê ! chắc anh hút thuốc quá nhiều rồi !” tân lồm cồm dậy _” không gì đâu em ,chắc đi đường mệt và bực lảo thầy tàu đó thôi em !”
-‘anh ơi ! về phần em thì lạ lắm ,anh nghỉ coi ,khi đi xe lửa thì đường ray lại hỏng,phải dừng lại khá trể ,rồi đến lên ghe em lại vấp ngã ,may nhờ lảo tướng số nâng đở kịp thời ! về đây lại nghe chó nhà dì sáu tru thảm như vậy ! anh không thấy gì lạ sao ?’
-anh mệt em quá ! sao em quá tin vào lảo ba tàu đó ! thời buổi a pô lô lên trủ vụ rồi em à ! nghe em nói anh thêm nhức đầu !
dủng nói xong lấy tay bóp trán ,loan nhìn theo thấy kinh hải ! quầng thâm đen giửa ấn đường tân hiện lên rất rỏ ! loan cảm giác như mặt tân bị kéo giản dài ra thêm .cô nói “-thôi em lấy thuốc cảm anh uống nhe,anh nghỉ đi , để em xuống bếp nấu cơm mình ăn “
tân uống thuốc xong thiu thỉu ngủ ….bổng “ CHÔANG! “ tân giật bắn người chồm dậy _”gì đó ! có sao không em ?!” tân cầm cái đèn dầu trên bàn chạy ngay xuống bếp ,loan đang cầm cái nồi nhôm nói “-em lấy cái nồi nầy định nấu cầm phải sợi dây ,sợ quá tưởng con rắn nên buông tay !”
tân chiếu đèn vào sợi thừng bổng rùng mình ! sợi thừng nầy ….sao quá giống …cái sợi thừng tân thấy lúc mọi người hạ xác dủng xác dạo nào ! tân ném cái thừng vô xó tối và nói “-à ! cái quỉ nầy hả em ? để căng dây phơi chiếu đó !
họ dùng cơm với khô cá vì không thể đi chợ ,cái đèn dầu leo loét phụt ngọt lửa khi tỏ khi mờ ,loan nói :-“anh coi ,cái đèn nầy sao ghê quá hà !’
-‘ghê gì ! nó sắp hết dầu ,nên lụn tim đó em , để sáng mai anh chăm thêm dầu là hết vậy hà ‘.
Tân ăn không ngon miệng…liền móc bao thuốc trong áo ra hút ,anh vừa kề thuốc vào đèn bổng đèn phựt mạnh lên nghe cái HÙU ! tân hoảng hồn đánh rơi điếu thuốc , đèn tắt tối om ! ngoài ngỏ bổng có tiếng phèng la đánh vang lên trong đêm gió ầm ì ! KENG..KENG..KENGKENG! BỚ BÀ CON ƠI ! RA ĐÂY !
Loan sợ qua ôm cứng lấy tân ,tân thấy như tim mình như ai bóp chặt bồi hồi !anh ráng trấn tỉnh ngó đồng hồ dạ quang đeo tay _”-gần 11g đêm rồi ! có chuyện gì vậy ta ? em từ từ xuống bếp lấy cái đèn kia lên ,cái nầy lụn tim rồi ,anh ra coi có gì mà um sùm như vậy ?!
Tân lấy cái nia sàng gạo che trên đầu rồi quấn tờ nhật trình ,bật quẹt đốt bước ra ngoài ,dưới mưa ,nhiều người cầm đuốc dầu hay đèn dầu chạy ra túm lại gần đó ,tân chạy nhanh đến trước khi tờ báo cháy hết .
Ông chèo đò ban chiều đang chỉ tay ra sông “-bà con ra ngoài đó coi ,người nhà ai thì ra mà nhận đi !”
-chuyện gì vậy , ông ba ?
-hồi nảy mưa lớn quá ,tui sợ quá ,tui sợ gió trôi ghe nên ra coi buộc kỉ lại dây ,lội xuống nước thấy cái gì đụng đụng hoài ,tưởng cái bao cát ai bỏ ,tới chừng thọc tay xuống thấy nhớt lầy ,mò mò đụng cái gì như cục rong lớn vậy ,tui xốc lên thì tá quả tam tinh ……mô phật !
-cái gì !cái gì vậy ?
-cái ai chết trôi vướng vô ghe tui ! mô phật ! hèn chi hồi chiều nghe mùi quá xá ! là tui nghi nghi rồi ! tui ráng vái trời phật rồi nhắm mắt kéo nó vô bờ ! rồi ù té chạy vô đây kêu bà con nè !
-……………..
Tân trở vào nhà ,không dám nói loan nghe …….
-gì vậy anh ?
- anh không biết em à ! nghe nói người ta tìm ai mất tích hay đi chưa về gì gì đó ! anh không có theo họ vì mưa lớn quá ! vả lại đang đêm tối vậy anh không để em ở 1 mình được !
bổng nhiên có mùi thối bay vào ào ạt ,rồi có tiếng mọi người vang lên .
-sao? Sao rồi ? có nhà ai đi chưa về không ? ra đây nhận mặt coi …
-là đàn ông hả ???
-phải xóm của mình hôn ?
-ở đâu ra vậy ? ai thấy vậy …..
…………………………
cốc cốc !!! tụi thằng tân bây ngủ chưa ?
-dạ ,tụi con nè ,dì !
Tân mở cửa ,dì sáu nhăn mặt nói :”-trời ,bây ơi ,hay gì hôn ? xác trôi ở đâu vô xóm nầy ! may là không phải ai xóm nầy ! chắc xóm trên ! để mai ngày coi ai tới lảnh ! bây giờ đêm hôm ,họ đắp chiếu quàng để ngoài kia ,bây đừng ra ngoải nghe !”
-ái ! ghê quá ! sợ quá ! chổ nào vậy dì ?
-đó đó ! chổ gốc cây gừa thòng rể xuống đó !
trời tối như mực ,thi thoảng trời nhá chớp ,loan thấy mập mờ cái cây gừa rể như cây đa lòng thòng như con quái vật ,cách nhà độ 5 hay 60 met.
………………………………………………………….
Tân nằm vắt tay lên trán không tài nào ngủ nổi ,loan ôm cứng lấy anh vì sợ và ngủ hồi nào rồi ,….quả là quái thật khi đặt chân xuống vùng đất nầy , hay là ….cái gì theo mình mà ông tàu đã nói chứ ??? dủng ư ?! dủng đã chết rả thây cả năm rồi ! chôn ở chân núi thành trạch rồi ,vì không ai thừa nhận hết ! tứ cố vô thân ! vì vậy mà khi sống nó không còn gì để mất ! nó đã đe doạ mình khi mình lấy loan ! mình có mứơn tụi thầy vỏ lưu manh đánh nó củng để dằn mặt nó mà bảo vệ hạnh phúc gia đình thôi ! nhưng nó thề giết loan để chết cùng nó thì quá lắm!…..không ngờ tụi thầy vỏ lại làm như vậy ! mình cứ ngở là đâm chém gì đó ! ai dè đem thắt cổ treo nó ! ….củng hay ! ai củng nghỉ nó tự tử mà chết ! mình củng vơi đi hơn nửa gia nhà để lại vì muớn tụi thầy lưu manh nầy …..ôi ! tất cả chỉ vì tình yêu với loan mà thôi !.....
trời lại tiếp tục mưa xối xã ,tiếng nước chảy nghe ồ ồ như trâu thở ,tân thấy nao lòng không ngủ được !
-‘”ĂN TRỘM !BỚ NGƯỜI TA ! ĂN TRỘM!” tiếng dì sáu kêu hải hùng vang dội lên !..sau đó là đồng loạt tiếng gỏ thau nồi ,thùng thiếc ầm ầm lên trong mưa …tiếng chân người thình thịch chạy túa ra ,tiếng bì bỏm liên tục của nước tung toé ! tiếng chó sủa tru lên từng hồi !......
tân gở tay loan ra nhỏm dậy ,tay cầm đèn ,tay đội cái nia chạy ra ,trong xóm nhiều người đang bâu quanh nhà dì sáu ,dì sáu run run nói :-“ tui…tui….hồi nảy mới thấy nó đứng như cái bóng ở cửa sổ ,tui nghe con chó nó gầm gừ ,tưởng thằng cháu nhà bên nó qua tìm ,tui hỏi mấy lượt mà nó hổng nói ,tui cầm đèn bước ra thì nó vút 1 cái lên trời mất tiêu rồi ! bà con ơi !”
-ăn trộm gì mà nó bay được hả ? kì vậy ?
- hay là tụi thầy nghề vỏ trên chắc cà đao bị đói về đây ăn trộm ,lợi dụng trời mưa ? có động thì phi thân lên nóc nhà bà rồi không chừng !!!
-đúng rồi ! đúng đó ! bây giờ mình đốt đuốc nhiều lên ! đàn bà cầm cây ở dưới , đàn ông leo lên nóc nhà coi ,ai có thấy la lên ! cả xóm xúm lại bắt nó nghe!
-phải !phải ! lẹ lên !lẹ lên ! bắt đánh bỏ mẹ đồ ăn trộm đi !
Tân nghe vậy vội chạy về đứng cầm cái chày đâm tiêu thủ ở cửa ,thanh niên đàn ông thì xúm nhau bắc thang leo lên nóc nhà tìm ăn trộm, đèn đuốc lập loè ,kêu gọi nhau oang oang cả xóm …..trời dịu mưa rồi rơi lác đác ,mọi người thất vọng …không tìm ra ai lạ mặt hết ! xóm nầy toàn nhà lá ,nhà cây ,chỉ có vài nhà lợp ngói khang trang 1 chút như nhà trọ nầy và nhà nào có ghe mấy chục tấn đi buôn …nên leo không cao và tìm không khó lắm ,mà vẩn không có ăn trộm nào !
bổng có người la lên _”a! đúng rồi ! còn chổ cây gừa ! nảy giờ chưa tìm ! hay là nó leo lên cái cây rậm rạp đó trốn rồi ! mẹ bà nó !
-thôi ! ghê quá! hồi nảy quàng xác thằng chỏng chết trôi ở đó ! ai mà dám tới nửa !?
-Đ.mẹ ! thằng dái nhót ! thằng ăn trộm sống không sợ lại đi sợ thằng chỏng chết trôi! Đi! Đi ! cả xóm tới đó đi ,rồi tui xung phong cầm mác leo lên cho ! gặp nó tui chém cho bỏ mẹ luôn !
mọi người xúm nhau chạy lại cây gừa ,gừa là họ cây da ,rể lòng thòng như trăm ngàn con rắn lớn nhỏ đong đưa trên cây xuống đất , lớp rể nầy như 1 bức tường bao phủ che chắn cho thân cây ,củng là chổ hang ổ của loài rắn rít ưa trú ngụ ,cây gừa nầy chí ít củng trăm năm rồi ,rất lớn và rậm tàng ….nếu có leo lên trốn thì chắc mà khó lòng tìm thấy ,ngoại trừ đốt hay đốn cây đi !
bổng có tiếng la lên thất kinh _” trời đất ơi ! xác thằng chỏng đâu mất tiêu rồi! bà con ơi !’
-trời ! còn chiếu không hà !
-không lẻ ăn trộm đi trộm xác thằng chỏng sao ???
-tìm quanh cây cái đi !
-không thấy mẹ gì hết !
-ái ! bà con ơi ! chắc cọp tha mất xác rồi ! tui thấy dấu chân ông 30 nè !
-chết cha rồi ! lớn chuyện rồi ! đâu, dấu chưn ổng đâu ???
-sao tui thấy không giống !!! dấu nầy có 5 ngón như chân người vậy!
-người sao không có cái gót chân ? cọp bên kia gần ga xe lửa có rừng còn có lí ! ở đây không lẻ cọp bơi qua sông !
-đem đuốc lại soi kỉ cho tui coi ! tui đi lính cho pháp từng bắn cọp rồi !.......ha! đây không phải dấu cọp ! mà là dấu người đi nhón gót ! đây nè ! tui đi thử bà con coi giống không nghe !
-úi dà ! đúng là giống y chang vậy ! vậy là ăn trộm đi nhón gót cho êm rồi !
-vô lí! ở đây cách xóm mấy chục thước ! cần chi đi nhỏn cho êm ? mà cái xác đâu rồi đây ??? hay là …..
-thôi ! mấy cha ! tui thấy ghê quá ! hay mình rút lui vô nhà phòng thủ cửa nẻo cho kỉ đi ,mai sáng báo lính mả tà đi lục soát để họ tìm !
-nhát quá ! ai gan theo tao ! cần 3 người leo lên cây gừa !
…………………………
…………………………..lát sau…..
……………………..
-thôi xuống à ! tìm nảy giờ không thấy cái mẹ gì hết ! toàn là thấy mấy ông không hà !!!
-ừ ! thôi xuống ! về nhà đóng cửa cho kỉ !
mọi người lục đục mạnh ai về nhà nấy ….tiếng nói và ấnh đuốc thưa dần rồi mất hẳn ,tân chạy đến bên dì sáu nói mấy lời trấn an ,nhưng bà run rẩy nói thì thầm vào tai tân -“ tao nghi không phải ăn trộm mà là ….nó …đó !”
-nó!? Nào ! vậy dì !
-là ,,,cái thằng quấn chiếu đó ! mô phật !
-không phải đâu dì à ! chết rồi làm sao sống lại ?
- nó đâu có sống lại ! nó thành ….quỉ..rồi….!
-không có đâu ! dì ơi ! xưa nay xóm nầy có vụ nào như vầy hôn ?
-không có ,mà tao nghe nói mèo đen nhảy qua xác chết thì nó ngồi dậy !thành …..quỉ nhập tràng !!!
- thôi dì đừng lo vu vơ ! lời đồn thôi ! con từ nhỏ đến nay thấy ma cỏ gì đâu nè ! để mai họ báo lính mả tà vô đi tìm thì có manh mối ngay .
- lạy trời ! tìm sao mà thấy nó ! ban ngày nó núp vô chổ gộp tối không có nắng chiếu ,ban đêm nó đi hút hơi thở của ai là người đó chết ! tao sợ quá ! thôi tối nay vợ chồng bây qua tao ngủ chung đi …
-thôi mà ! dì sáu lo quá rồi ! không có đâu ! vả lại còn con chó mi nô ! có gì nó sủa um lên ,tụi con nghe là chạy qua dì liền .
-ở đó mà suả ! hồi chiều nảy tự nhiên nó tru ghê rợ quá ! lúc bây tới ! hồi nảy nó gừ gừ 1 chút rồi sao cúp đuôi chậy xuống bếp trốn mất tiêu luôn ….
-thôi con về lo cho vợ con ,dì nghỉ đi , có gì gỏ nồi, bà con xúm lại .
-trời ! xóm nầy trước nay êm ru ! không hiểu mắc gì tối nay kì cục quá ! củng tại thằng cha ba chèo bày đặt kéo ba cái tầm bậy xui xẻo vô …..
……………………………
Tân về nhà trọ ,anh bước vào ngạc nhiên khi thấy loan vẩn ngủ say trước mấy diển biến ồn ào trong xóm ! chắc tại loan bầu bì lại quá mệt mỏi vì chuyến tàu 2 ngày nay , tân ngó đồng tay thấy 2g 30 phút ! anh không lên giường cùng loan mà lặng lẻ leo lên trường kỷ ở phòng khách nằm đốt thuốc hút .
-KEE…KEET….KEETT…tiếng nghiến làm tân giật bắn người ,hoá ra gió trổi mạnh lại đến dồn vào 2 cánh cửa sổ đã đóng ,khiến nó nhồi ra vô chạm vào nhau phát ra tiếng kêu kinh dị đó ! tân bực mình bước đến xem chốt gài ! chốt gài đã kỉ ,nhưng mổi khi gió từ ngoài thốc vào nó lại phát ra tiếng kêu !tân mở hết 2 cánh ra , định kéo ghịt vào thật chặt rồi mới chốt lại …..bổng thoáng có bóng ai bước vụt qua bên ngoài ! tân giật bắn người , dáng nầy coi quen quen ! đi với 2 tay khuỳnh khuỳnh ra …ai đây ? nhớ xem …! Á! Là dáng đi của thằng dủng !!! thằng chết treo ở núi thành trạch !.....bổng trong buồng có tiếng rên nhỏ nhỏ của loan vang lên ___”….ư.. ư….anh dủng…dủng hả ….”
Tân nghiến răng kéo mạnh 2 cánh cửa vào đánh rầm rồi chốt lại ,chạy nhanh vào buồng ,…dưới ánh đèn vàng vọt trên bàn hắt xuống ,anh thấy loan đang mớ ngủ run run người 1 cách kì lạ,loan thở hổn hển ,khoé miệng sùi đầy bọt mép ,tay chân từ run chuyển sang co giật mạnh hơn từng hồi ! tân vội lấy tay sờ trán loan thấy lạnh băng băng đến anh phải rùng mình sởn ốc ! loan lạnh 1 cách kì lạ ,dường như 1 khối khí lạnh đang bao quanh ,tân bốc lấy cái mền xếp sẳn cạnh đó tung ra để định đắp cho loan ,anh hải hùng khi thấy con rắn rất dài tung mình mổ vào anh !!!...tân té ngồi xuống ! con rắn nhào vào người anh quấn vô cần cổ ! tân như muốn ngất đi được vì kinh sợ! vài giây sau ,hoàn hồn ,tân thấy đó chỉ là sợi dây thừng mà anh đã liệng vào xó nhà bếp !....sao nó lại ở trong tấm mền nầy ??? chả lẻ loan đem để vào ? chi vậy ?tân gở dây ra rồi đắp mền cho loan ! loan vẩn run từng cơn ! tân ôm thật chặt loan vào lòng ,vừa khẻ gọi _”-em! Em à ! tỉnh lại đi em ,có sao không em !!!”
Loan từ từ mở mắt ra nhìn chăm chăm vào mặt tân ,2 tròng mắt loan bổng đảo tròn liên hồi rồi trợn trắng lên mất hết tròng đen ! lúc nầy loan quàng tay ôm chặt tân như 2 gọng kềm siết lại !!! tân sợ quá ,gọi gắt lên _”-em! Em! Gì vậy em !”loan bổng ghé mặt sát vào mặt tân ,hơi thở của loan lúc nầy thật hôi thối như mùi trên sông lúc chiều !
“ RÂ.. ẦMMM” Trời bổng gầm lên chớp sáng hực xuyên vào các khe cửa như muốn tung vào nhà ! trời ầm ầm lại đổ mưa xuống xối xả như thác !!! át hết tiếng côn trùng rền rỉ bên ngoài …..
Tân cố vùng ra khỏi vòng tay loan mà không được ! tân cuống lên gọi lớn !
“-LOAN! EM ! TỈNH LẠI !” loan bổng lại đảo tròng mắt liên hồi rồi nhìn vào mắt tân với cái nhìn âm u lạnh lẻo ,bất ngờ loan phóng miệng cắn thật mạnh vào gò má tân ! tân đau quá! cố vùng thật mạnh mà không ra ,loan càng liên tục cắn mạnh hơn và rứt thịt trên mặt tân ,máu phọt chảy ra làm ướt nóng cả ngực tân ,máu toé ra đầy trên giường và dưới sàn nhà !
Tân gào lớn lên nhưng tiếng mưa đả át đi tiếng người ! anh lấy hết sức bình sinh lăn mạnh người ,cả 2 rơi xuống khỏi giường đánh bộp ! anh sút ra khỏi vòng tay loan …tân lấy tay bụm mặt đầy máu ,tay kia chụp lấy cái đèn dầu trên bàn ,miệng gào lên :-“dì sáu ơ ơ.. ơi !..”...anh nhào phóng ra phòng khách với ý định chạy qua nhà dì sáu ! bất ngờ anh thấy sợi dây thừng ,anh nhặt lấy định trói loan lại …khi đồng hồ trong tầm mắt ,tân thấy nó chỉ đúng 3giờ khuya !
Anh chợt nhớ lời lảo tướng số “đêm nay là ngày 14 tháng 7 âm lịch thuộc giờ dần ,mối nợ của ông chủ sẽ đến tìm ông ,e là lành ít dử nhiều !...”….3giờ ư ! v ậy là giờ dần đến đây sao !!!
……………………………
CÀNH ! CÀNH ! 2 cánh cửa nhà bung mạnh vào trong ! 1bóng người lướt nhanh vào phòng khách ! gió lùa đầy mùi hôi thối nồng nặc vào mủi tân ….dưới ánh đèn anh nhận ra cái đáng đứng quen quen nầy ! đó là dáng khuỳnh 2 tay của dủng ! nhưng đây không phải dủng ! dủng đã bỏ xác tại núi thành trạch hôm nào rồi ! đây là xác thằng chỏng chết trôi ! với bộ áo quần mục rửa nhớt nhao nầy ! mà điệu bộ nầy là hồn ma bóng quỉ của dủng hiện về !
Tân thất sắc ! cổ như nghẹn lại không thốt nổi lời cầu cứu ! cái xác quỉ sống lướt ào qua mặt tân ,nó đi như nhảy ! để lại nhửng dấu ức bàn chân 5 ngón ướt nước trên nền gạch ! cây đèn trên tay tân dường như muốn tắt đi khi nó lướt qua ,xác thằng chỏng ào vào trong buồng ,tân nghe tiếng loan rên rỉ vọng ra ….tân chụp hết mớ giấy báo trên kệ phóng hoả cho sáng rồi xách sợi thừng chạy vào buồng ngủ …xác quỉ đang ngồi xổm trên giường ,2 tay vạch banh miệng của loan ra ,nó đang ngậm lấy lưởi loan kéo ra ! lúc nầy lưởi của loan như dản dài hơn 2 tấc ! loan bất động như chết rồi vậy !
Tân lấy hết can đảm nhảy lên giường ,anh lấy dây thừng siết cổ cái xác thằng chỏng rồi ghịt mạnh ra ,tân đang nghiến răng nhắm mắt ghịt thật mạnh ra phía sau lưng xác quỉ …anh bổng cảm thấy đau buốt nóng ở bắp đùi ,anh nhìn xuống thì thấy loan đang chụp và cắn thật sâu vào đùi mình ! loan không nhả ra ,cô tiếp tục lắc đầu thật nhanh và mạnh !mổi cú lắc ấy làm thịt tân bị xé ra , đau buốt tới tim !tân buông dây ra lấy tay cuống cuồng gở đầu vợ mình ra …xác quỉ lúc nầy lấy sợi thừng tròng vào cổ tân rồi xiết lại !... đầu óc tân quay cuồng ….tân chỉ còn 1 khái niệm :_SỐNG !PHẢI SỐNG ! tân co chân đạp thật mạnh vào đầu loan ,cái đầu loan bật qua 1 bên ,tân lại co hết 2 chân lại ,bung ra hết sức bình sinh vào cái xác quỉ ! ÌNH ! cái xác bung ngửa ra về phía sau !
Tân ù té chạy ra phòng khách ,lúc nầy giấy cháy tàn đã gần hết ,bất ngờ lửa tắt ngóm tối âm âm ,tân phóng ra khỏi nhà ,vấp té ầm vào vủng nước ,anh vùng lên chạy thí mạng ,thục mạng ,dù không phương hướng ,chẳng biết về đâu !mưa trên đầu tân tầm tả ,tân không còn mở miệng nổi mà kêu la ,sức tàn như dồn hết vào 2 chân phóng chạy …vấp …ngả! chống lên !...chạy …..cứ liên tục …
Tân thấy bờ sông hiện ra trước mặt phất phới nhửng điểm sáng lung linh…tân cùng đường ! anh ngoái lại …hai bóng người đang nhảy nhót về phía anh ,mớ tóc của loan tung lên theo từng cú nhảy…cái xác quỉ như chân thấp chân cao …. vừa chạm nhẹ đất đã tung người tiếp !
RẦM!!!!!! 1 CÚ SÉT vang lên gần đó tai tân như ù điếc đặc đi ! anh gom hết sức chạy về phía tay phải dọc theo bờ sông ,về hướng của tia sét vừa giáng xuống ,tân chạy theo bản năng mách bảo 1 cách vô hình ……mổi lần vấp ngã ,anh ngoái lại nhìn …vẩn còn ! nó vẩn còn đuổi theo !!! chạy ! CHẠY ĐẾN CHẾT miển thoát thân !
Tù mù gần đó có ánh đèn hiu hắt vọng ra ,tân loé tia hy vọng ,chân tự đổi hướng ! ngôi am tự hiện rỏ dần trong mắt tân ,còn mươi mét nửa ! cửa am mở từ bao giờ , đèn đuốc bên trong hắt ra màu hy vọng !.......tân tàn hơi ! ngã sấp ! anh nghe mùi hôi thối phả vào đầu tóc mình …cổ đau rát vì thòng lọng thít chắt !anh biết con quỉ đả tròng dây oán nghiệp vào cổ anh !...anh tuyệt vọng ..nhưng vẩn không tin mình sẻ chết ,anh hướng mắt vào vùng ánh sáng bên trong cửa am ,chợt thấy ấm lòng lại !!! bất ngờ ánh sáng vụt tắt ,loan ,vợ tân ,lúc nầy là con quỉ cái , đầu tóc rủ rượi .mặt trắng bệnh ,mắt toàn tròng trắng ,ngồi bệch trước mặt anh , nó kéo đầu anh dí mạnh vào cái bụng bầu ,tân thấy ngạt thở vì cổ bị xác quỉ thít chặt ! phần lại do mặt bị đè sát vào bụng con quỉ cái ! lí trí tân nghỉ mình sắp chết ! mà tâm linh tận lòng tân lại không hề tin điều ấy ! mắt anh tối sầm dần ….anh thấy đứa bé trong bụng loan ….có khuôn mặt không giống anh ….mà là khuôn mặt của dủng ! với ánh mắt mà anh đã bắt gặp trong xác thằng chỏng chết trôi !
bổng nhiên ! PHỰT ! màn đen chết chóc rời khỏi mặt anh ,xác con quỉ cái bật ngửa về phía sau ,cái đầu lặt lìa gần như muốn rơi khỏi cổ ,máu rịn ra hoà nước mưa thẩm đất chảy dọc theo mặt tân …anh thấy lảo tướng số oai nghi cầm cây búa chẻ đứng dạng 2 chân trên xác con quỉ cái ….lảo dùng cả 2 tay nâng búa lên khỏi đầu thật cao rồi giáng mạnh xuống ! tân nghỉ là đầu mình sẻ bổ đôi như quả dưa ! tân nhắm mắt …..
RẦM!!!....TRỜI LẠI BỔ SÉT !... tân thấy cổ mình nhẹ nhỏm ! sợi dây đứt mấy khúc rơi xuống co giật ngue ngẩy như con rắn,máu đen rỉ ra ….tân hít thật sâu vào ,cố xoay người lại nằm ngửa thở dốc ! anh thấy lảo tướng số đang giơ cao cây búa lên trời ,tay kia như ấn quyết chỉ thẳng 2 ngón vào cái xác quỉ .một tia chớp xoèn xoẹt ngằn ngèo như cái rể cây từ trời giáng vào lưởi búa ! lưởi búa sáng ngời sắc đỏ ! lảo thét lên “-hây A!” lảo hạ tay phóng thẳng lưởi búa vào xác quỉ , nó không kịp tránh vì lưởi búa như có mắt ! PHỤT! con quỉ lảnh trọn lưởi búa vào tâm ngực ,nó ngả ra sau dẩy đành đạch trên bùn lầy !
lảo tướng số nhanh nhẹn lạ thường ,lảo phóng đến bên tân xốc nách anh dậy ,thét lớn :”-phải cố lên ! tiêu diệt nó dịp nầy cho bằng được ! không thì về sau chúng ta đều khó sống !”
lảo dìu ,tân cố lết vào bên trong am tự , đèn đuốc trên bệ phật sáng choang ,bốn phía có tượng 4 vị dạ xoa cung tay oai nộ mắt lồi ,lảo bỏ tân tại chánh điện rồi chạy vào trong ôm ra 1 bó cọc gổ to bằng cườm tay ,lảo chạy ào ra khỏi am , tân cố hít thở thật sâu cho tỉnh hồn ,anh thấy lảo đang cố cắm từng cây cọc xuống đất ! tân chạy trở ra bên lảo ,nói :”-sư phụ! thầy làm gì vậy?Tôi phải làm gì đây ?”
-bây giờ tôi sẻ cầu phép ngủ lôi tiêu diệt tận gốc 2 con quỉ nầy ! ông mau phụ tôi cắm hết số cọc nầy vòng quanh xác chúng !
lảo tướng số vừa cắm cọc vừa niệm thần chú ,tân đầu óc còn chưa tỉnh hẳn ,anh cố dùng hết sức mà cắm mấy cây cọc cho thật sâu xuống đất ,giọng lảo tướng số oang oang “-thiên linh , địa linh ,lôi linh, cấp thỉnh tân hườn tứơng quân ,thuỷ hoả vân linh ,phong vủ hội tại tiền ,thập nhị bộ linh ,hồi cư hội vị ! úm oanh, úm oanh ,thiên lôi, địa lôi ,ngủ sắc lôi oanh……..
…………………………….
……………………………..
cấp cấp như luật lịnh -sắc sắc lệnh !!! án -ĐẢ!
TRÊN trời mây ráng đỏ vân tập vần vủ thật sát trên nóc am ,gió thổi mạnh xoay vần quanh họ ! lảo tướng số thét lớn ! –“không kịp rồi ! hảy kíp vào ẩn trong am cho nhanh ! “
Tân cố lê bước chạy vào trong am ,chân anh bị loan cắn hầu như tê liệt cả lên nửa người …lảo tướng số quăng cây cọc trên tay đi ,chạy đến xốc tân kéo vào trong điện thờ !!!
ĐÙNG !!! ĐÙNG !!! ĐÙNG!!! ĐINH TAI NHỨC ÓC ! sáng hực đến không còn thấy gì ! 1 lực lớn hùng hậu giáng xuống và xô ngả 2 người té sấp trước bệ phật ! mùi khét lẹt bay nồng lên ….như mùi diêm quẹt mới đốt . xua tan cái uế khí quỉ ma ………
cả 2 ngồi dậy nhìn ra ,bên ngoài lửa cháy hừng hừng trong phạm vi cắm cọc ! bổng trời lại đổ giông to gió cả cuốn ào ào ,cây cành lá rụng bay tơi bời ! lảo tướng số chắc lưởi rồi bấm tay nhẩm tính _”-tiếc thay ! tiếc thay ! oán niệm quá dầy ! nghiệp chướng chưa tiêu ! ta mất lưởi búa thần rồi ! mà nó thì vẩn còn !”
tân hỏi lảo “-thưa thầy , sao vậy thầy ???
lảo bảo “- vì mối thù của anh với con quỉ nầy quá lớn ! ta tuy ra tay hổ trợ mà chỉ vơi 1 nửa thôi ! việc hậu sự về sau là còn tuỳ ở anh rất nhiều !!! khi nảy ta chỉ kịp cắm có 9 cây cọc mà thôi ! nên lôi chưa đả hết đủ 12 phần công lực ! ta mất đi cây búa thần để chiêu lôi ! mà chỉ hạ đựợc có 1 con quỉ thôi ???
-thưa thầy .là con nào ?
-lát nửa sẻ biết ,giờ hảy đóng cửa lại thật chặt ,vì giông bảo sắp kéo đến đây !!!
Tân cùng lảo hè nhau đóng cửa chánh điện lại ,rồi ngồi im lặng nhìn nhau ,giây lát nghe gió từ xa ù ù thổi đến ,cây cối sứt gảy bay tứ tung rơi trên nóc điện nghe ầm ầm ! tân sợ đến xanh mặt ! lảo tướng số nghiêm trang cầm dùi gỏ mỏ tụng kinh.
đến hừng sáng ,gió lặng ,mưa dứt , êm đềm như chưa từng có gì xảy ra ,tân ngủ gục đi lúc nào không hay ….lảo tướng số lay anh dậy nói _” hầy ,ra mà coi kết quả vận mệnh của mình đi !”
cả 2 đẩy mạnh mở toang cổng điện ,lảo tướng số bước đến xem xét kỉ hiện trường cắm cọc rồi nói :-cháy thành tro hết rồi ! con quỉ cái tiêu rồi ! nhưng con quỉ kia vía xuất theo cơn giông đi đâu mất rồi ,nên cái lưởi búa của ta chỉ tiêu 1 nửa ,nếu tiêu trọn thì ắt nó đã tan hồn nát vía ! ắt củng là có phần khuất tất cho nó bởi ngươi ,nên trời khiến nổi cuồng phong ba ,nó nhân dịp này mà đào thoát !
-nhưng thầy đã nói nó cháy thành tro hết rồi mà !
-đúng vậy ! là cái xác thành quỉ của vợ ông và cái xác chết trôi bị nó nhập vào cháy thành than tro hết rồi ! con quỉ cái âm khí tụ chưa đủ đã tán thì khó hườn …..còn con kia nó mạnh lắm ! nó chỉ rời cái xác mà đi thôi !
-vậy ….thì rồi sẻ ra sao hở thầy ???
- nó sẻ tìm nơi phù hợp thu âm luyện công cho vửng lại ,rồi sau đó sẻ tìm ông để báo oán cho cùng xuống 18 tầng địa ngục mới thôi ! chẳng biết nị làm chuyện gì với nó hồi xưa mà oán nó ngập tràn đến vậy a?
- tôi xin cảm ơn sư phụ cứu mạng hèn nầy của tôi ! tiếc là lúc đầu tôi không sớm tin lời thầy !
-tôi không dám nói thật với ông ! vì tôi thấy mặt vợ ông âm khí mạnh quá ! chắc không thể cứu ! nên không nói ra ! vô ích ! chỉ còn hy vọng cứu được nơi ông thôi ,nên mới nói về ông ! ta về đây sớm đã chuẩn bị tính toán cho đêm qua ,mong tiêu diệt tận gốc mối hoạ nầy ! tiếc là chướng ông quá sâu dầy ! con quỉ ấy về sau sẻ tìm cái xác khác mà Đáo trở lại báo hận !
-thưa thầy , đó là loại ma quỉ lạ lùng gì vậy ?
-thầy ta gọi đó là CON QUỈ TRUYỀN KIẾP !
-thưa sư phụ ! vợ tôi đã mất ,tôi không còn gì quí trong đời !tôi không mấy thiết tha cuộc đời nửa !chẳng biết sống ra sao về sau ???
- thí chủ à ! ta vì ông mà sắn vào vòng oan nghiệt nầy ! lại tiêu mất bửu bối trừ tà rồi ! về sau con quỉ ấy trở lại củng không quên ta đâu ! ta nay phải cấp cấp trở về vân nam là chốn cư ngụ của thầy ta –sư phụ quách lâm –mà xin thỉnh cây độc sát thần đao về làm bửu pháp trấn am và hộ mạng già nầy !
-xin thầy nhận tôi làm đệ tử ,suốt đời theo thầy tu luyện bồi công giải chướng ,1 lời tôi nói thề chẳng nuốt trôi !
-hảo a! hảo a! thế sự đa đoan ! thôi đệ tử hảy cùng ta về vân nam bái yết sư tổ ,tu luyện phép màu ,về sau tự tế độ lấy thân mình .
-con xin lạy thầy 3 lạy , ân sư !!!
-tổ sư có lời truyền rằng “-ân xưa kia gia truyền lại cho thế nhân 36 đạo phù,72 đạo đức ,nay hết lòng xin dụng long tru qua lấy linh phù về mà hàng phục 36 động yêu tinh ,72 động quỉ mị,hết lòng mong triển khai đạo hạnh !
-thưa sư phụ ,vậy 36am và 72 động ấy ở chốn nào ?xin thầy dạy cho đệ tử tỏ tường ???
-ở trong cỏi lòng của ông đó ,học trò ơi ! thôi hảy mau vào am cùng ta thâu hành lý cùng lên đường.
……………………
dưới bầu trời quang đảng chói chang, lảo tướng số và tân tay xách nách mang hành trang thẳng tiến lộ trình, để lại sau lưng những dấu chân in hằn trên nền đất cũ .
-hết hồi một.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
-
Môn phái Năm Ông ,là theo tiếng gọi của dân học Thần quyền Nam bộ từ nhửng năm 1920,nhưng nói 5 Ông thôi thì tối nghỉa quá ,vì bất kỳ hì...
-
Môn phái 5 ông phật xiêm ,gồm thờ 5 hình vị phật ,4 vị mặc áo vàng hở vai phải ,vị trên cùng có hình dáng 1 chư thiên, không mặc cà sa vàng ...
Phayant oi:
Trả lờiXóaXin dang tiep dum nhe....
Cam on nhieu....
sao chờ mãi mà không thấy hồi 2 vậy >??
Trả lờiXóabạn ơi mình mong chờ quá , phần kết như thế nào , chuyện này khi nhỏ nghe mẹ mình kể nên mình muôn đọc hết quá mong bạn post lên phần tiếp theo ...................!!!!!! Thanks bạn..............!!!!
XóaSao ko ra tiep hoac ban cho toi tron bo di mail
Trả lờiXóadum cho toi gia tien toi se gui tien roi gui truyen lao tuong so va con quy truyen kiep cho toi cam on rat nhieu trong tin
truyen nay toi doc luc 12 tuoi nhung doc qua truyen tranh va chua doc het, trong long bao lau nay van mong doc duoc het cau chuyen nay. Hom nay search gap mung qua nhung chi doc duoc mot doan roi kg doc duoc tiep trong long kho chiu ghe, kg biet tai sao kg post tiep? it ra cung cho biet ly do chu???
Trả lờiXóaSao không có hồi 2
Trả lờiXóa