Thứ Năm, 27 tháng 10, 2011

có Ma !

mùa nầy là mùa kỷ niệm người mất bên mỷ.nên mấy kênh movies tha hồ chiếu phim kinh dị ,coi mải rồi nhàm,vậy chuyện ma là ra sao ,xin ăn theo 1 số chuyện ma sưu tầm đựoc .
-không có ma !chỉ có người kể chuyện ma !
................
câu chuyện đầu tiên.
Một số điểm có Ma vẫn còn bí ẩn trong Sài Gòn nè! Cập nhật ngày: 19/09/2009, 13:39 GMT+7.
Nơi đầu tiên tôi nói đến là nghe những lời kể của 1 số người làm trongkhu này đó là Khách sạn công Đoàn ngoài Thanh Đa quận Bình Thạnh và khitôi mới xuống thi Đại Học đó là vào năm 2001 cũng ở chính trong khu dãynhà này nhìn cũ kĩ và hoang tàn lắm dù phía trước thì có cả 1 Hotel mớixây nhưng phía trong chổ chúng tôi ở thì hoàn toàn trái ngược đó là dãynhà xây trước năm 1975

Nơi đầu tiên tôi nói đến là nghe những lời kể của 1 số người làm trongkhu này đó là Khách sạn công Đoàn ngoài Thanh Đa quận Bình Thạnh và khitôi mới xuống thi Đại Học đó là vào năm 2001 cũng ở chính trong khu dãynhà này nhìn cũ kĩ và hoang tàn lắm dù phía trước thì có cả 1 Hotel mớixây nhưng phía trong chổ chúng tôi ở thì hoàn toàn trái ngược đó là dãynhà xây trước năm 1975,căn nào cũng cũ kĩ cả nên bọn chúng tôi chọnngay 1 căn lầu 1 đối diện sân Tenis phía trước gần ngay sửa sổ phòngkhách là những tán lá cây của cây Trứng Gà(Lekima).Vì cả đám mới xuốngTP nên chưa rành rọt đi thuê phòng mà đi theo sự hướng dẫn và sắp đặtcủa Mẹ thằng bạn trong đám của chúng tôi vì Mẹ nó đi xuống học Đại Họctại chức...

Căn nhà chứ tôi ko dám nói là căn hộ đâu vì quá cũ mà,nó gồm có 3 phòngngũ và 1 phòng khách,bọn chúng tôi có 4 thằng nhưng thằng bạn tôi nó ởchung phòng với Mẹ nó rồi nên còn lại là 3 thằng tôi ngủ 1 phòng và 1phòng thì bỏ trống,vì đứa nào cũng mới xuống và đi học nên sáng rạngmắt ra thì đi học có khi chiều mới về mà thôi vì xa quá xa nơi tụi tôiđi học mà có về thì cũng ko dám lên phòng 1 mình nữa hic vì sự ẩm ướtlành lạnh rùng rợn của khu dãy nhà đó,phía trước mở cửa sổ ra thìthoáng mát quang đãng nhìn khách vào chơi Tenis nhưng phía sau thì đốidiện tiếp với 1 khu nhà khác cũng cũ kĩ và hoang vắng không ai ở cả nênít khi nào tụi tôi mở cửa sổ ra,sự việc đối với bọn tôi thì cũng bìnhthường vẫn tiếp tục diễn ra hàng ngày,đi học rồi về nhưng tuy chỉ có 1người đã chứng kiến và gặp điều không bình thường liên tục đó là Mẹthằng bạn chúng tôi dù chỉ ở mới có hơn 1 tháng (tôi ở nơi này đúng 3tháng).Chúng tôi hay gọi Mẹ nó là cô Út nên cho tôi thay tên từ ngườikể hén.

Cô Út lúc đầu không nói gì nhưng vẻ mặt của cô hàng ngày ko vui nhưbình thường khi chúng tôi xuống ở chung thì làm cho chúng nghi ngại kobiết do chúng tôi ăn ở không vừa lòng hay là chúng tôi làm gì đó,nênchúng tôi mới gặng hỏi thằng bạn tôi là sao cứ thấy Mẹ mày không cònvui như mới khi xuống ở vậy?Và tụi tôi nhờ nó ráng hỏi thử xem là cóvấn đề gì nhưng cuối cùng cô Út cũng ko nói gì hết và cho mãi đến gầntháng thứ 3 là khi tôi chuẩn bị dọn đi thì cô Út mới kể ra những điềulạ lùng mà cô Út đã chứng kiến cho cả bọn tôi nghe,sự thể như sau:

Cô Út kể với vẻ mặt nghiêm trọng nên chúng tôi im lặng nghe lời kể củacô:Cô Út nói khi cả nhà dọn vào ở khoảng 1 tuần thì Cô bắt đầu gặpnhững điều bí ẩn,Cô nói khi bọn tôi đi học cả ngày còn Cô thì học sátbên nên hay về nhà nghĩ ngơi buổi trưa và thế liên tiếp Cô thấy nhữngđiều kì dị,khi đang nằm ngủ thì thấy 1 người Đàn ông đi từ cây Lekimađi thẳng qua lang cang và vào phòng Cô,đây là lầu 1 mà đi kiểu này làbay rồi hic,ông ta vào và cố giữ chặt tay cô và ghìm xuống,cô càngchống cự lại thì càng bị nặng hơn giống nhu 1 sức mạnh vô hình vậy,Cônói mồ hôi cô đổ ra giống như là mới tập thể dục xong vậy đó và sự việckết thúc khi vô tình thằng bạn tôi về đi ăn cơm chung với cô Út,sự việcliên tục xảy ra đối với cô Út dù vậy Cô ko dám nói với bọn tôi vì sợchúng tôi lo lắng,Cô kể thêm không những ban ngày cứ mỗi lần ngã lưngra nghĩ là bị mà cả ban đêm có chúng tôi ở nhà cũng thế,hèn chi chúngtôi thấy Cô nói chú Bảo vệ cho bẻ 1 nhánh Xương rồn về treo trước cửaphòng,là tôi đã nghi rồi nhưng tôi ko dám hỏi thêm gì vì tôi cũng đãbiết chuyện thừơng nhà nào treo Xương rồng là để khắc Ma Quỷ đến pháquấy.

Cô nói thêm có lần ngồi ăn cơm chung với chúng tôi lúc đó mới chỉ 6hchiều hơn,chúng tôi ngồi xoay lưng vào trong còn cô thì ngồi đối diệnvới cửa sổ có nhánh Lekima đưa vào lan can thì Cô thấy một bóng ngườiđen thui đi từ nhánh cây đó vào thẳng lan can và rẽ vào phòng cô,côkinh hoảng ko dám la lên nữa nên làm cả bọn tôi cũng ko biết,chỉ khi Côkể giờ tụi tôi mới biết Cô đã chứng kiến những điều khác thường đónhiều đến thế nào,có lần Cô đã đổ bệnh vì bị như thế mà chúng tôi cứnghĩ Cô bị bệnh cảm thường giờ thì chúng tôi mới biết tất cả,hèn chithỉnh thoảng 1 vài đêm khi chúng tôi ngủ nghe tiếng gõ cửa phòng nhưngko ai lên tiếng mà chĩ nghe tiếng gõ cửa khô khốc thôi,thường bọn tôimà ngủ là thằng nào cũng làm biếng cả nên nếu mấy chú Bảo Vệ có lên tìmviệc gì đó thì mấy chú sẽ lên tiếng hoặc bạn bè có đến ngủ ké thì tụinó cũng la ầm ầm,với lại đối diện phòng tôi ở thì chỉ có 1 gia đìnhthường chẳng có nói hay giao tiếp gì với nhau trên lầu thì toàn nhàtrống không do đó giờ tụi tôi mới biết căn nhà chúng tôi ở đã bị Maphá,dù có treo nhánh Xương rồng trước nhà nhưng hồn Ma này ko theo lốiđó hiện về mà theo hướng từ cây Lekima ngay lan can lầu 1 của phòng côÚt nên cô Út đã chứng kiến và thấy hết...

Khi biết hết tất cả và do điều kiện đi học khác nhau địa điểm khôngtiện nên chúng tôi phải chia ra ở chứ không ở chung nữa,trước khi đichúng tôi ghé phòng Bảo Vệ chào thì kể cho mấy người ở đó nghe thì thấymấy ổng bình thường và im re mới ghê chứ,nhưng có chú kia lên tiếngnói:Tụi bay chưa gặp đó chứ tao thì thấy hoài àh,tao hay thấy Hồn Ma đólãng vãng khu cầu thang và ngay cây Lekima chính căn nhà tụi bay ởđó,hic tụi tôi nghe xong mà điếng luôn vì có những đêm tôi đi chơi vềkhuya và lên phòng thì đi ngang cây Lekima và lên cầu thang đó mới ghêchứ hic,ổng còn nói thêm Hồn Ma đó chính là người coi và quản lý cáckhâu xây dựng trong tất cả các khu nhà đó,hôm đó không biết ổng lên lầuđứng coi công nhân xây dựng thế nào mà chợt chân té xuống đất chết ngaytại chổ nên giờ đây ổng hay hiện về đi lanh quanh tất cả khu nhà giốngnhư người ta đi kiểm tra vậy đó,hic thế mà chúng tôi ở ngay chổ đó màtrong phòng không bao giờ thắp được cây nhang nên ổng cứ vào pháhoài.....Gìơ thì chúng tôi biết tất cả...!

Đây là 1 câu chuyện hoàn toàn có thật ko thêm ko bớt bất cứ điều gìthêm,là người trong cuộc và cũng chính ở nơi nay trong vòng 1 time ngắnnhững điều xảy thật khó hiểu nhưng chỉ với tôi đó là 1 phần Tâm Linhnhững gì mà tôi đã nghe và chứng kiến...

Nơi kế tiếp cũng qua lời kể của mọi người đó là:Trong khu Bắc Hải có 1căn nhà nhỏ nhưng vẫn sống bình thường dưới lầu còn nguyên căn lầu trênthì ko ai có thể sống được,chủ nhà đã nhiều lần cho sinh viên thuê ởtrọ nhưng không 1 người nào ở quá 1 ngày 1 đêm,cho đến thời điểm khulầu đó vẫn ko ai dám mướn và chủ nhà vẫn sinh hoạt bình thường dưới nhàcòn căn lầu trên coi như dành cho người cõi âm vì mọi người xung quanhnói lầu trên có 1 cô gái trẻ treo cổ tự tử nhưng vong hồn ko chịu siêuthoát và ở luôn trong đó hic,nghe mà vãi quá.Vì tôi hay đi thuê phòng ởtrọ mướn phải những nơi này chắc tiu sớm luôn qué...!

Ngoài Q1 cũng có 1 căn nhưng giờ ko biết còn gì ko chứ trước 1975 khichưa giải phóng Sài Gòn thì căn nhà này là điều kinh hoàng với mọingười xung quanh,nó nằm đâu giữa đường Nguyễn Thái Bình và Lê Thị HồngGấm hay sao đó vì nghe người ta kể cũng nhiều,căn nhà này đồ sộ như 1biệt thự và ông chủ là 1 người Hoa nghe đâu giàu có lắm và có độc 1 đứacon Gái mà thôi,vô tình ông ta biết được con gái ông yêu 1 người đilính là Bộ Đội nên ông ta ko đồng ý,vì trước năm 1975 với địa vị nhưthế ông ta là 1 nhà tư sản lớn và được nhiều quan chức Ngụy quyền SàiGòn kính trọng do thế ông ta đã nhốt con gái ông ta trên lầu và ko vàko cho bước chân ra đường giao tiếp với 1 bất kì ai,hàng ngày có ngườimang cơm mang nước lên tận nơi cho co gái,cho đến 1 ngày kia người hầumang cơm lên khi vào đến phòng người đó muốn chết đứng vì thấy giữaphòng cô gái đã treo cổ tòn teng giữa phòng (Sao con gái thích treo cổthế ko biết hic).

Người hầu đó đã la lên như điên như dại và cha cô gái đó chạy lên chứngkiến hết sự việc,vì qua đau buồn và thương yêu con gái ông ta quá (vìông ta có đúng mình cô gái đó là con và vợ thì mất sớm) nên ông quyếtđịnh ko cho đem đi chôn mà quàn cô gái ấy vào hòm để và để ngay chínhcăn phòng đó,như để hy vọng 1 ngày nào đó con gái ông ta sẽ bất tử vàsống lại vì ông sống rất tốt với mọi người và nhất là người nghèo dùông rất giàu có.Nhưng điều ông làm đã để xảy ra bao điều kinh hoàng chocăn nhà của chính ông ta....!

Thường thì người chết đem chôn thì thành Hồn Ma vất vưởng,nhưng để quànlại trong tư gia thì sẽ biến thành Quỷ,chính vì thế điều đó xảy ra,hàngngày vẫn có người hầu mang cơm đầy đủ lên căn phòng đó như thể lúc côgái còn sống,điều kì lạ là dù chỉ đem cơm canh lên cúng thôi nhưng khilên dọn xuống thì cơm canh đã sạch sẽ như có người đã ăn hết vậy,tiếpdiễn liên tục gây bao điều khiếp sợ cho những người làm trong căn nhànày và hầu như ai cũng xin nghĩ nên ông chủ thường xuyên thay người hầumới liên tục nhưng điều kinh hoàng nhất đó là những ai mang cơm canhlên căn phòng đó đều phải xoay lưng lại và đi thụt lùi vào phía trongphòng chứ ko thể đi chính diện mà đối mặt với cái Hòm trong phòngđó,người ta nói rằng có mấy lần những người mang cơm canh lên cố tìnhxoay mặt lại để nhìn lén cái Hòm ra sao thì đều tự nhiên trợn tròng mắtlên và hộc máu chết ngay tại chổ....

Còn có lời kể rằng,hàng đêm cô gái ấy xuống đường dụ dỗ nhưng người đikhuya về sớm mà nhất là cánh đàn ông thanh niên,không biết như thế nàonhưng những người mà đã gặp qua cô ta đều ko sống nổi trong 1 tuần lễhoặc là điên loạn nếu may mắn còn sống.

Nghe đâu kéo dài cả 1 thời gian dài như vậy,cho đến năm 1975 khi Bộ Độivào giải phóng Sài Gòn và tiếp quản căn nhà này thì Bộ Đội thay đổi tấtcả lại cơ cấu căn nhà và đem cái Hòm có cô gái nằm trong đó đem đithiêu mong cho cô ta được siêu thoát và hiện nay căn nhà này trở thành1 cơ quan của nhà nước,bữa nào rãnh có gì chụp hình căn nhà post lêncho anh em xem thử nghen keke!

Cũng là 1 câu chuyện qua nhiều người kể,có thế ko phải là sự thật cóthể là sự thật nhưng nếu các bạn cảm nhận thì hãy cho nó là Tâm Linhhén!
Một số điểm có Ma vẫn còn bí ẩn trong Sài Gòn nè! Cập nhật ngày: 19/09/2009, 13:39 GMT+7.
Nơi đầu tiên tôi nói đến là nghe những lời kể của 1 số người làm trongkhu này đó là Khách sạn công Đoàn ngoài Thanh Đa quận Bình Thạnh và khitôi mới xuống thi Đại Học đó là vào năm 2001 cũng ở chính trong khu dãynhà này nhìn cũ kĩ và hoang tàn lắm dù phía trước thì có cả 1 Hotel mớixây nhưng phía trong chổ chúng tôi ở thì hoàn toàn trái ngược đó là dãynhà xây trước năm 1975

Nơi đầu tiên tôi nói đến là nghe những lời kể của 1 số người làm trongkhu này đó là Khách sạn công Đoàn ngoài Thanh Đa quận Bình Thạnh và khitôi mới xuống thi Đại Học đó là vào năm 2001 cũng ở chính trong khu dãynhà này nhìn cũ kĩ và hoang tàn lắm dù phía trước thì có cả 1 Hotel mớixây nhưng phía trong chổ chúng tôi ở thì hoàn toàn trái ngược đó là dãynhà xây trước năm 1975,căn nào cũng cũ kĩ cả nên bọn chúng tôi chọnngay 1 căn lầu 1 đối diện sân Tenis phía trước gần ngay sửa sổ phòngkhách là những tán lá cây của cây Trứng Gà(Lekima).Vì cả đám mới xuốngTP nên chưa rành rọt đi thuê phòng mà đi theo sự hướng dẫn và sắp đặtcủa Mẹ thằng bạn trong đám của chúng tôi vì Mẹ nó đi xuống học Đại Họctại chức...

Căn nhà chứ tôi ko dám nói là căn hộ đâu vì quá cũ mà,nó gồm có 3 phòngngũ và 1 phòng khách,bọn chúng tôi có 4 thằng nhưng thằng bạn tôi nó ởchung phòng với Mẹ nó rồi nên còn lại là 3 thằng tôi ngủ 1 phòng và 1phòng thì bỏ trống,vì đứa nào cũng mới xuống và đi học nên sáng rạngmắt ra thì đi học có khi chiều mới về mà thôi vì xa quá xa nơi tụi tôiđi học mà có về thì cũng ko dám lên phòng 1 mình nữa hic vì sự ẩm ướtlành lạnh rùng rợn của khu dãy nhà đó,phía trước mở cửa sổ ra thìthoáng mát quang đãng nhìn khách vào chơi Tenis nhưng phía sau thì đốidiện tiếp với 1 khu nhà khác cũng cũ kĩ và hoang vắng không ai ở cả nênít khi nào tụi tôi mở cửa sổ ra,sự việc đối với bọn tôi thì cũng bìnhthường vẫn tiếp tục diễn ra hàng ngày,đi học rồi về nhưng tuy chỉ có 1người đã chứng kiến và gặp điều không bình thường liên tục đó là Mẹthằng bạn chúng tôi dù chỉ ở mới có hơn 1 tháng (tôi ở nơi này đúng 3tháng).Chúng tôi hay gọi Mẹ nó là cô Út nên cho tôi thay tên từ ngườikể hén.

Cô Út lúc đầu không nói gì nhưng vẻ mặt của cô hàng ngày ko vui nhưbình thường khi chúng tôi xuống ở chung thì làm cho chúng nghi ngại kobiết do chúng tôi ăn ở không vừa lòng hay là chúng tôi làm gì đó,nênchúng tôi mới gặng hỏi thằng bạn tôi là sao cứ thấy Mẹ mày không cònvui như mới khi xuống ở vậy?Và tụi tôi nhờ nó ráng hỏi thử xem là cóvấn đề gì nhưng cuối cùng cô Út cũng ko nói gì hết và cho mãi đến gầntháng thứ 3 là khi tôi chuẩn bị dọn đi thì cô Út mới kể ra những điềulạ lùng mà cô Út đã chứng kiến cho cả bọn tôi nghe,sự thể như sau:

Cô Út kể với vẻ mặt nghiêm trọng nên chúng tôi im lặng nghe lời kể củacô:Cô Út nói khi cả nhà dọn vào ở khoảng 1 tuần thì Cô bắt đầu gặpnhững điều bí ẩn,Cô nói khi bọn tôi đi học cả ngày còn Cô thì học sátbên nên hay về nhà nghĩ ngơi buổi trưa và thế liên tiếp Cô thấy nhữngđiều kì dị,khi đang nằm ngủ thì thấy 1 người Đàn ông đi từ cây Lekimađi thẳng qua lang cang và vào phòng Cô,đây là lầu 1 mà đi kiểu này làbay rồi hic,ông ta vào và cố giữ chặt tay cô và ghìm xuống,cô càngchống cự lại thì càng bị nặng hơn giống nhu 1 sức mạnh vô hình vậy,Cônói mồ hôi cô đổ ra giống như là mới tập thể dục xong vậy đó và sự việckết thúc khi vô tình thằng bạn tôi về đi ăn cơm chung với cô Út,sự việcliên tục xảy ra đối với cô Út dù vậy Cô ko dám nói với bọn tôi vì sợchúng tôi lo lắng,Cô kể thêm không những ban ngày cứ mỗi lần ngã lưngra nghĩ là bị mà cả ban đêm có chúng tôi ở nhà cũng thế,hèn chi chúngtôi thấy Cô nói chú Bảo vệ cho bẻ 1 nhánh Xương rồn về treo trước cửaphòng,là tôi đã nghi rồi nhưng tôi ko dám hỏi thêm gì vì tôi cũng đãbiết chuyện thừơng nhà nào treo Xương rồng là để khắc Ma Quỷ đến pháquấy.

Cô nói thêm có lần ngồi ăn cơm chung với chúng tôi lúc đó mới chỉ 6hchiều hơn,chúng tôi ngồi xoay lưng vào trong còn cô thì ngồi đối diệnvới cửa sổ có nhánh Lekima đưa vào lan can thì Cô thấy một bóng ngườiđen thui đi từ nhánh cây đó vào thẳng lan can và rẽ vào phòng cô,côkinh hoảng ko dám la lên nữa nên làm cả bọn tôi cũng ko biết,chỉ khi Côkể giờ tụi tôi mới biết Cô đã chứng kiến những điều khác thường đónhiều đến thế nào,có lần Cô đã đổ bệnh vì bị như thế mà chúng tôi cứnghĩ Cô bị bệnh cảm thường giờ thì chúng tôi mới biết tất cả,hèn chithỉnh thoảng 1 vài đêm khi chúng tôi ngủ nghe tiếng gõ cửa phòng nhưngko ai lên tiếng mà chĩ nghe tiếng gõ cửa khô khốc thôi,thường bọn tôimà ngủ là thằng nào cũng làm biếng cả nên nếu mấy chú Bảo Vệ có lên tìmviệc gì đó thì mấy chú sẽ lên tiếng hoặc bạn bè có đến ngủ ké thì tụinó cũng la ầm ầm,với lại đối diện phòng tôi ở thì chỉ có 1 gia đìnhthường chẳng có nói hay giao tiếp gì với nhau trên lầu thì toàn nhàtrống không do đó giờ tụi tôi mới biết căn nhà chúng tôi ở đã bị Maphá,dù có treo nhánh Xương rồng trước nhà nhưng hồn Ma này ko theo lốiđó hiện về mà theo hướng từ cây Lekima ngay lan can lầu 1 của phòng côÚt nên cô Út đã chứng kiến và thấy hết...

Khi biết hết tất cả và do điều kiện đi học khác nhau địa điểm khôngtiện nên chúng tôi phải chia ra ở chứ không ở chung nữa,trước khi đichúng tôi ghé phòng Bảo Vệ chào thì kể cho mấy người ở đó nghe thì thấymấy ổng bình thường và im re mới ghê chứ,nhưng có chú kia lên tiếngnói:Tụi bay chưa gặp đó chứ tao thì thấy hoài àh,tao hay thấy Hồn Ma đólãng vãng khu cầu thang và ngay cây Lekima chính căn nhà tụi bay ởđó,hic tụi tôi nghe xong mà điếng luôn vì có những đêm tôi đi chơi vềkhuya và lên phòng thì đi ngang cây Lekima và lên cầu thang đó mới ghêchứ hic,ổng còn nói thêm Hồn Ma đó chính là người coi và quản lý cáckhâu xây dựng trong tất cả các khu nhà đó,hôm đó không biết ổng lên lầuđứng coi công nhân xây dựng thế nào mà chợt chân té xuống đất chết ngaytại chổ nên giờ đây ổng hay hiện về đi lanh quanh tất cả khu nhà giốngnhư người ta đi kiểm tra vậy đó,hic thế mà chúng tôi ở ngay chổ đó màtrong phòng không bao giờ thắp được cây nhang nên ổng cứ vào pháhoài.....Gìơ thì chúng tôi biết tất cả...!

Đây là 1 câu chuyện hoàn toàn có thật ko thêm ko bớt bất cứ điều gìthêm,là người trong cuộc và cũng chính ở nơi nay trong vòng 1 time ngắnnhững điều xảy thật khó hiểu nhưng chỉ với tôi đó là 1 phần Tâm Linhnhững gì mà tôi đã nghe và chứng kiến...

Nơi kế tiếp cũng qua lời kể của mọi người đó là:Trong khu Bắc Hải có 1căn nhà nhỏ nhưng vẫn sống bình thường dưới lầu còn nguyên căn lầu trênthì ko ai có thể sống được,chủ nhà đã nhiều lần cho sinh viên thuê ởtrọ nhưng không 1 người nào ở quá 1 ngày 1 đêm,cho đến thời điểm khulầu đó vẫn ko ai dám mướn và chủ nhà vẫn sinh hoạt bình thường dưới nhàcòn căn lầu trên coi như dành cho người cõi âm vì mọi người xung quanhnói lầu trên có 1 cô gái trẻ treo cổ tự tử nhưng vong hồn ko chịu siêuthoát và ở luôn trong đó hic,nghe mà vãi quá.Vì tôi hay đi thuê phòng ởtrọ mướn phải những nơi này chắc tiu sớm luôn qué...!

Ngoài Q1 cũng có 1 căn nhưng giờ ko biết còn gì ko chứ trước 1975 khichưa giải phóng Sài Gòn thì căn nhà này là điều kinh hoàng với mọingười xung quanh,nó nằm đâu giữa đường Nguyễn Thái Bình và Lê Thị HồngGấm hay sao đó vì nghe người ta kể cũng nhiều,căn nhà này đồ sộ như 1biệt thự và ông chủ là 1 người Hoa nghe đâu giàu có lắm và có độc 1 đứacon Gái mà thôi,vô tình ông ta biết được con gái ông yêu 1 người đilính là Bộ Đội nên ông ta ko đồng ý,vì trước năm 1975 với địa vị nhưthế ông ta là 1 nhà tư sản lớn và được nhiều quan chức Ngụy quyền SàiGòn kính trọng do thế ông ta đã nhốt con gái ông ta trên lầu và ko vàko cho bước chân ra đường giao tiếp với 1 bất kì ai,hàng ngày có ngườimang cơm mang nước lên tận nơi cho co gái,cho đến 1 ngày kia người hầumang cơm lên khi vào đến phòng người đó muốn chết đứng vì thấy giữaphòng cô gái đã treo cổ tòn teng giữa phòng (Sao con gái thích treo cổthế ko biết hic).

Người hầu đó đã la lên như điên như dại và cha cô gái đó chạy lên chứngkiến hết sự việc,vì qua đau buồn và thương yêu con gái ông ta quá (vìông ta có đúng mình cô gái đó là con và vợ thì mất sớm) nên ông quyếtđịnh ko cho đem đi chôn mà quàn cô gái ấy vào hòm để và để ngay chínhcăn phòng đó,như để hy vọng 1 ngày nào đó con gái ông ta sẽ bất tử vàsống lại vì ông sống rất tốt với mọi người và nhất là người nghèo dùông rất giàu có.Nhưng điều ông làm đã để xảy ra bao điều kinh hoàng chocăn nhà của chính ông ta....!

Thường thì người chết đem chôn thì thành Hồn Ma vất vưởng,nhưng để quànlại trong tư gia thì sẽ biến thành Quỷ,chính vì thế điều đó xảy ra,hàngngày vẫn có người hầu mang cơm đầy đủ lên căn phòng đó như thể lúc côgái còn sống,điều kì lạ là dù chỉ đem cơm canh lên cúng thôi nhưng khilên dọn xuống thì cơm canh đã sạch sẽ như có người đã ăn hết vậy,tiếpdiễn liên tục gây bao điều khiếp sợ cho những người làm trong căn nhànày và hầu như ai cũng xin nghĩ nên ông chủ thường xuyên thay người hầumới liên tục nhưng điều kinh hoàng nhất đó là những ai mang cơm canhlên căn phòng đó đều phải xoay lưng lại và đi thụt lùi vào phía trongphòng chứ ko thể đi chính diện mà đối mặt với cái Hòm trong phòngđó,người ta nói rằng có mấy lần những người mang cơm canh lên cố tìnhxoay mặt lại để nhìn lén cái Hòm ra sao thì đều tự nhiên trợn tròng mắtlên và hộc máu chết ngay tại chổ....

Còn có lời kể rằng,hàng đêm cô gái ấy xuống đường dụ dỗ nhưng người đikhuya về sớm mà nhất là cánh đàn ông thanh niên,không biết như thế nàonhưng những người mà đã gặp qua cô ta đều ko sống nổi trong 1 tuần lễhoặc là điên loạn nếu may mắn còn sống.

Nghe đâu kéo dài cả 1 thời gian dài như vậy,cho đến năm 1975 khi Bộ Độivào giải phóng Sài Gòn và tiếp quản căn nhà này thì Bộ Đội thay đổi tấtcả lại cơ cấu căn nhà và đem cái Hòm có cô gái nằm trong đó đem đithiêu mong cho cô ta được siêu thoát và hiện nay căn nhà này trở thành1 cơ quan của nhà nước,bữa nào rãnh có gì chụp hình căn nhà post lêncho anh em xem thử nghen keke!

Cũng là 1 câu chuyện qua nhiều người kể,có thế ko phải là sự thật cóthể là sự thật nhưng nếu các bạn cảm nhận thì hãy cho nó là Tâm Linhhén!
Capeviahe.info

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét